Chuyện tình thời Pháp Mỹ
Chiếc xe Jeep nhà binh thắng cái "két" đỗ trước tiệm tạp hoá thật lớn của mẹ tôi ở đường Bác Cổ. Hai sĩ quan Pháp ăn mặt chỉnh tề, bước vào tiện. Dì Khang em mẹ, bước ra, bắt tay chào, nói líu lo với hai sĩ quan cấp tá đó. Họ đến đặt mua hàng như rượu chát, bơ , sữa, đồ lê gim, v.v.., cần thiết cho trại binh của họ đóng ở Thụy Khê.
Cửa Hàng này của mẹ tôi đáng lý phải đóng cửa vì ế ẩm. Bỗng đột nhiên nhờ quân đội viễn chinh Pháp tràn đến Hà Nội, nó trở nên phồn thịnh, đông đúc như ngoài chợ. Một phần nhờ mẹ tôi nhập cảng đủ loại nhu yếu cần thiết cho quân đội. Phần khác, nhờ tài giao thiệp buôn bán khéo léo của hai chị em: mẹ tôi và dì Khang. Cửa hàng tạp hoá to lớn này vừa là nơi buôn bán thực phẩm cho lính Pháp , và cũng là nơi đến uống rượu, uống cà phê của những quan lớn từ cấp tá trở lên. Sau giờ học ở trường, tôi thường được chú Tài xế chở về đây, nói là để phụ với mẹ buôn bán nhưng kỳ thật là để tôi quan sát vài điều bất thường về Tình Yêu của dì Khang và của cả mẹ tôi. Dĩ nhiên là với những sĩ quan đẹp trai, to lớn, da trắng.
Tôi là con gái Út. Nhưng đã mười tám tuổi. Chả hiểu sao, cả nhà tôi từ bố, mẹ đến các chị đều xem tôi như một trẻ con mối lớn, không biết gì.... Trong khi, hình như tôi đã hiểu, và biết chẳng còn một việc nào của người Lớn. Có lẽ tại tác người nhỏ nhắn của tôi. Tại bộ đồng phục đầm: Jupe màu xanh, áo trắng, ở ngoài choàng thêm một áo len cũng màu xanh. Chân đi đôi giày đen, vớ trắng... Tôi rất ít nói. Bản tính trầm tư đó của tôi, chợt hiện lên từ năm tôi mới mười hai tuổi, cái tuổi bắt đầu có kinh, và lông lồn đã mọc. Hai vú thì chỉ mới chớm lồi lên nho nhỏ. Đó chỉ là hình thức bên ngoài. Còn bên trong? Tâm hồn tôi xáo trộn, giao động dữ dội. Nhất là sức tưởng tượng phong phú, đã làm tôi ngất ngư, mệt lả....
Tôi thích nghe nhạc tình. Thích đọc tiểu thuyết lãng mạn, thích nhìn những đôi nhân tình đi trên đường phố Hà Nội, nhất là được nhìn dì Khang hay mẹ tôi nói chuyện lả lơi, đưa đẩy với những sĩ quan người Pháp. Tôi không biết có phải là cách chiêu đãi cần thiết để hai bà có thêm khách, bán giá cao. Hay đó là ... sự bộc bộ "đĩ thoả" để hai bà chài thêm những nhân tình???
Tôi im lặng theo dõi, ngầm lén quan sát. Bố tôi, cũng như doing Khang, có lẽ hoàn toàn chẳng biết tí gì đang xảy ra. Dượng Khang làm công chức ở Toà Khâm Sứ. Sáng cắp ô đi, tối cắp ô về. Ông không thì giờ, hay chẳng có chút nghi ngờ gì về bà bợ đang ngoại tình, mà ngoại tình với những sĩ quan Pháp. Còn bố tôi? Mỗi tháng ông phải đi Tuyên Quang, hay lên mạn ngược lùng mua trà cho đầy mấy xe cam nhông, xong mang về Hà Nội bán lại cho các hãng chế trà. Mỗi chuyến ông đi, phải mất từ mười đến mười lăm ngày, là thường. Đó là cơ hội bằng vàng để mẹ tôi tự do như cánh chim...
Cũng nhờ chẳng ai thèm để ý tôi đã "lớn", mà nhất cử nhất động của hai bà đều lọt vào mắt "thơ ngây" của tôi. Không phải tôi theo dõi, rình rập để mét lại với doing Khang hay bố, nhưng là để cho riêng tôi thoả mãn sự tò mò, nhất là để thoả mãn những thèm khát tình dục đã chớm có từ năm mười hai tuổi. Nghe có ghê gớm không? Có kinh thiên động địa không? Nhưng đó là sự thật trăm phần trăm, đợi đến bây giờ, tôi mới dám viết lên những trang giấy này.
Tôi để ý, biết trên gác tiệm thực phẩm này có đến ba cái phòng, được trang bị máy lạnh, giường ngủ hơi sang trọng. Để làm gì? Có khi nào mẹ hay dì Khang ở lại qua đêm. Cũng chẳng phải để cho nhân viên trú ngụ. Thế thì ba cái phòng ngủ này chắc chắn phải được dùng vào những mụch đích thầm kín. Thầm kín, vì cả hai, mẹ tôi và dì Khang đều là đàn bà có chồng...
Một hôm, chú tài xế đưa tôi lại cửa hàng. Tôi không thấy dì Khang quanh đó như thường ngày để phụ với mẹ tôi buôn bán. Chỉ có hai cô người Tàu, và một anh công nhân khuân vác. Tôi hỏi:
- Mẹ, dì Khang đâu, con không thấy?
- Ơ .... Ơ ... dì ấy ... giúp mẹ đi giao hàng...trong đồn Hà Nam... có gì không con? Muốn ăn gì nói mẹ bảo chúng nó chạy qua Hiệu Cẩm Xướng mua cho. Hoành thánh tôm nhé??
- Thưa mẹ con hãy còn no... Con muốn ngủ trưa một lát.... Chiều đi đánh vũ cầu...
- Ừ, nếu muốn ngủ trưa thì ...thì ...cứ lên gác mà nghỉ....muốn mấy giờ dậy, mẹ sẽ cho người lên đánh thức. Hễ đói bụng là bảo mẹ nhé . Đi đi con...
Mẹ tôi hoàn toàn không biết mục đích "đòi ngủ trửa" của tôi. Tôi muốn có cơ hội vào một trong những phòng trang bị tối tân trên gác, để xem cuốn "Ái Tình Gửu Giám" tôi vừa được con bạn cho mượn. Lúc ngồi trên xe từ trường về, tôi mới đọc loáng thoáng có mấy trang đầu, mà đã hấp dẫn và lôi cuốn dữ dội. Bạn tôi bảo đọc xong cuốn này, thế nào tôk cũng phải tìm cho mình một thằng bồ. Nếu không, không tài ngào ngủ được vào ban đêm...
Tôi giấu cuốn sách trong người, rồi từ từ bước lên gác. Mẹ tôi không thể nào biết được con gái út của bà đã biết đọc sách dâm của người lớn. Tôi đã lén đọc "Bảy đêm khoái lạc," "Thâm cung bí sử", "Những nhân tình trẻ của Từ Hi Thái Hậu"... Mỗi lần đọc một cuốn, tôi "lớn" thêm mấy tuổi. Lẽ tất nhiên những cuốn sách đó đã dạy tôi những kinh nghiệm tình dục thật táo bạo, những cách thủ dâm mà chưa chắc dì Khang hay mẹ tôi đã thử qua.
Lên gác xong, tôi thấy căn thứ nhì đóng cửa. Chỉ còn hai gian. Tôi bước vào gian thứ nhất, bật đèn, bật máy lạnh. Tôi đi toilet xong, nhảy lên giường nệm được trải ra trắng tinh, nằm xuống, bắt đầu dọc tiếp trang ba dở dang. Đang say sưa chăm chú đến trang năm, thì tôi bỗng nghe bức tường gỗ bên cạnh kêu lên "thùm thụp," như có vật gì va chạm đều đặn. Tôi mặc kệ, vì những trang sách hấp dẫn quá. Ông bác sĩ trong sách giải thích "Lông lồn Trời sinh ra, thứ nhất, để hấp dẫn đàn ông. Thứ hai, để giữ được mùi thơm của Lồn.
Bỗng, tiếng động lúc nãy kêu dồn lên nhịp nhanh, cộng thêm tiếng rên ứ ứ của một đàn bà, và ...hình như đàn bà Pháp, vì rên toàn tiếng Pháp... "Pierre ơi, danh đụ khỏe quá... sáng giờ em ra hết ba lần rồi....mà anh cha ra cái nào, tuyệt quá Pierre ơi...."
Quái lạ, tôi nghĩ. Tôi từng thấy khá nhiều đàn ông Tây đến đây, nhưng chưa bao giờ thấy đầm đến. Tôi hiếu kỳ, tắt ngấm đèn trong phòng rồi bò lại chân giường, tìm một lỗ đinh nhìn qua. Trời ơi, dì Khang. Phải, dì Khang đang nằm dưới bụng một đàn ông Pháp to như lực sĩ.
Cả hai trần truồng như nhộng. Người đàn ông luồn hai cánh tay bợ lưng của dì. Hai chân ông hơi quỳ, và đít nắc tới hùng hục. Thân thể dì Khang trắng như bông bưởi, nhưng nhỏ con. Dì ôm quặp thân hình dềnh dàng của người đàn ông, v2 nẩy mông đít lên phầm phập. Môi dì nói, la huyên thuyên đủ chuyện bằng tiếng Pháp:
- Thích quá Pierre ơi. Mỗi ngày nhớ đến đụ với em. Anh làm em ghiền như người ta ghiền thuốc á phiện. Hôm nào anh không đến là em thẫn thờ như người mất trí.... Đụ mạnh hơn lên cho em ra với anh một lần nữa đi... Em mới xưng tội ngoài tình hôm qua với cha Sở. Hôm nay đã lại .... Ối con cặc anh to quá chừng Pierre ơi. Địt vào lồn sướng thấy bảy ông trời luôn, địt mạnh lên.
Pierre quỳ hẳn lên, bợ cao mông đít dì Khang. Hai chân dì gác lên vai Pierre. Anh càhng không nắc nữa, mà cầm con cặc "quậy cà phê" trên miệng lồn của dì. Lúc đó tôi mới được cơ hội ngàn vàn nhìn rõ dương vật. Lần đầu tiên trong đời con gái, tôi thấy cái "giống" của đàn ông. Sao nó khác với sự mô tả trong những cuốn sách dâm tôi đọc trước đây. Hình như khúc gân của Pierre to như đòn chả, và dài như hai gỏi cuốn nối lại. Cái đầu tà la màu đỏ mũm mĩm, đang xoáy nghiền vào cái mồng đốc dì Khang. Hai tay dì đập liên tục xuống đệm, để la oải oải như một con vật bị thọc huyết.
Dì la lớn bao nhiêu, tôi há hốc mồm thở hùng hục theo, đến khô cả cổ. Nước lồn tôi nhểu ướt đẫm hai bên bẹn của cái háng. Và, cũng lần đầu tiên, không hiểu sao, tôi dám tọc tay vào quần xì líp, rồi cho hẳn vào bên trong, đụng chòm lông lồn đang ướt nhẹp. Ngón giữa của tôi chạm phải hột le. Tôi nghe khắp châu thân gợn lên sự khoái lạc ghê gớm chưa từng có trước đó bao giờ. Tôi thử nhúc nhích ngón giữa. Cơn khoái lạc kia lại lớn hơn lên. Lớn đến độ tôi không còn mở mắt được. Hình ảnh Pierre đang đụ dì Khang bỗng trở thành mờ mờ như trong sương khói. Người tôi dật dờ. Đầu óc quay cuồng. Tôi du vào cơn mộng mị đê mê, dâm dật. Ngón tay đẵm ướt cả nước lồn, thứ nước thỉnh thoảng đã ứa ra mỗi lần tôi đọc những trang sách khiêu dâm cực độ, hay những lần nằm đắp chăn, mơ những giấc mơ kỳ quái. Như tôi từng mơ được anh tài xế đè tôi đụ trên xe, trên đường đưa tôi đến trường. Hay tôi được một ông cha đụ vào một góc nhà thờ, đè tôi ra, bú lồn khi tôi tìm đến ông để xưng tội về điều răn thứ sáu....
Bên kia, con cặc của Pierre cũng láng bóng nhờ nước lồn của dì Khang. Thỉnh thoảng Pierre cho đầu căc đâm nhẹ vào lồn dì mấy phân, rồi rút ra quậy tiếp. Dì gào thét thảm thiết như bị tra tấn. Tôi cố mở lớn mắt nhìn cho kỹ hình ảnh hấp dẫn đó, cố thu hết vào ký ức, để ... đêm đêm, thèm quá, thì tôi cho nó hiện lên, giúp tôi hành lạc một mình trong bóng tối của đêm dài...
Lông dái của Pierre nhiều như cỏ. Xồm xoàm không phải chỉ quanh con cặc, mà còn tràn lên cả bụng và lỗ rốn. Ngực chàng cũng đầy lông. Hai tay dì Khang đang xoa xoa trên đó mà rên hừ hừ. Tôi thèm muốn điên người lên được, ước mình có phép bay qua, giật Pierre khỏi tay dì Khang, dẫn về bên này, cho chàng quậy lồn tôi như đã quậy lồn dì, và bắt Pierre nhấn mạnh cặc vào lồn, cho tôi hưởng chút khoái lạc tình dục mà tôi đang khổ sở thèm khát...
Ngón giữa của tôi tiến dần xuống phía dưới, khi tôi nhìn thấy cặc của Pierre đâm cặc vào dì Khang, tôi cảm thấy mình sướng theo không khí kỳ ảo lạ lùngd 9ó của dì. Nói, mà không biết mình nói gì, thì chỉ có khi mình điên, hoặc không còn kiểm soát được hệ thần kin nữa. Đúng như thế. Không những dì Khang đang thều thào những câu vô nghĩa, mà cả tôi, ctôi cũng lầm thầm không biết bao nhiêu là danh tự chẳng tự điển nào có trên thế giới.
Đỉnh cao của tình dục đang đến. Toàn thân nhẹ hờ như đang bay giữa không trung. Tôi thèm một Pierre nào đó. Một đàn ông nào đó. Ai cũng được, tôi sẽ nhào đến ôm đại, lột truồng họ ra, bắt họ phải đụ tôi như Pierre đụ dì Khang.
Lúc dì đang đạt tuyệt đỉnh, muốn ra, Pierre nắc chậm lại. Chàng cố tình kéo dài hoang lạc. Có lẽ biết thế, nên dì Khang, dù muốn Pierre phải bồi những trận "dội bom," phải tận tình tấn công cho đê phải vỡ nước... nhưng dì mím môi im lặng. Dì biết nếu ra một lần nữa, xem như kết cuộc đã tới. Và cái thú ngoại tình sẽ chẳng còn được kéo dài. Được đụ, đã là cái thú tuyệt vời. Nhưng đụ lúc ngoại tình thì quả là sướng gấp vạn lần. Vì thế có rấtnhiều đàn bà thích ngoại tình và làm đĩ. Vì nó tạo lên cảm giác lạnh: được ăn vụng.
Tôi nghĩ ngoài Pierre, dì Khang và mẹ tôi chắc đã từng "đi lại" với nhiều sĩ quan to con, đẹp trai như thế. Bởi vì nhìn Pierre quyến rũ, hấp dẫn, nhìn con cặc to dễ sợ của chàng, nhìn cách đụ chìu chuộng của chàng, tôi nhớ đến thân hình ốm tong teo như cây say của dượng Khang, hay mái tóc bạc và gươg mặt hom hem của bố tôi... tôi kết luận: cả hai, mẹ và dì Khang ngoại tình là phải.
Dù là không đạ đức. Dù là bất nthĩa Tào Khang. Nhưng từng giao tiếp hằng ngày với đám sĩ quan nịnh đầm, ga lăng như Pierre, chắc chắn chẳng đàn bà nào cắn răng nhịn thèm cho nổi. Đừng nói chi mẹ và dì Khang là những đàn bà mang sẵn trong người dòng máu DÂM.
Bên kia, Pierre kề tai nói cái gì với dì Khang nhỏ quá, nghe không rõ. Xong chàng rút cặc ra, lót dưới đít dì một cái gối cho mu lồn dì cao lên. Dì dang rộng hai bắp đùi, chờ đợi. Hàm râu dày rậm như bàn chải, và cái lưỡi dài của Pierre quét rất nhẹ vùng da thịt mỏng, trắng hếu của bắp dế dì Khang. Hai tay dì chụp tấm ra giường xoắn mạnh. Thân người dì rướn cao lên, rung động... Mồ hôi bắt đầu rịn ra, dù căn phòng có máy lạnh. Râu với lưỡi Pierre cào quét không chừa chỗ nào dọc bắp đùi dài của dì Khang. Dì cắn chặt môi, cố không la hét nữa, cố gằn cơn khoái lạc đang hành hạ dì, nhưng ... nhưng cuối cùng cũng phải hé môi.
- Dễ sợ quá Pierre ơi. Chồng em chưa từng cho em những cảm xúc lạ lùng như vầy bao giờ. Ối, anh dám liếm cả bàn chân em nữa sao? Ối tuyệt trần quá đi người yêu ơi. Anh có làm chọ chị Vân của em như thế không Pierre? Chết anh ơi. Sướng còn hơn lúc anh đụ em nữa... Mê quá đi...
Trời ơi. Chị Vân của dì? Là ... là mẹ tôi? Thế ra Pierre cũng đã từng đụ mẹ tôi rồi? Đã từng liếm thân người của mẹ? Tôi chưa kịp tin, thì bên kia dì Khang rên tiếp:
- Chị Vân em bây giờ cặp với Đại tá Bacheau rồi, anh đừng địt với chị ấy nữa có được không? Pierre? Em ghen, em không muốn chia sẻ tình anh với ai hết... chỉ đụ một mình em thôi...
Hàm ria và cái lưỡi dài đầy nghệ thuật của Pierre đang tiến dần vào "vùng cấm địa." Mồm dì Khang vẫn thều thào năn nỉ Pierre đừng xẻ tình chàng cho mẹ tôi. Nhưng Pierre chằng màng nghe thấy, chàng quét nhẹ một đường dài chỗ khe háng, xong dùng những cọng râu kẽm rà rà cái đì của dì Khang. Dì bặm môi kín mít. Nhưng tiếng "ứ" vẫn thoát ra nghe tức tưởi làm sao?
Tôi bụm cứng lồn lại chịu đựng. Tôi biết, qua cách diễn tả đè nén, không cho tiếng la thoát ra, dì Khang chắc phải trải qua một cảm giác vô cùng khoái lạc. Nhưng hàm ria tua tủa của Pierre chưa ngừng lại. Nó rà như đang truy lùng quân địch. Nó cà tuy nhẹ, nhưng nghe như bão tố cuồng phong đang càng quét cái mu lồn đang vun lên của dì. Nhìn kỹ, tôi thấy những sợi lông lồn của dì gần như doing đứng lên hết, óng ánh chất nước nhờn từ bộ hạ của dì tẩm ướt.
Mồm Pierre còn "tàn độc" hơn. Chàng cạp, ngoạm hết chòm lông lồn của dì vào mồm, mút cho hết chất nước nhờn, rồi nhả ra. Trong khi mũi chàng đè sát hôn toàn thể cái mu lồn của dì đang nóng như lửa trong lò sưởi... Pierre ghì sát cái mũi thật lâu ở đó mà hôn, mà cử động qua lại. Dì Khang chỉ còn biết túm lại đầu tóc quăn vàng của chàng mà xoắn, mà bout cho đã cơn say.
Hai ngón tay tôi, tuy đã tận tình thụt mạnh vào cửa mình để tự làm cho mình sướng theo cơn dục tình của hai người bên kia. Nhưng chẳng thấm vào đâu. Nó hời hợt, lửng lơ, không tới mức... Hai ngón tay mà mang ra so với hàm ria, và cái lưỡi nóng hổi, cộng thêm hơi thở phì phào ấm cúng của Pierre, thì quả là đần độn, ngu si... Tôi tăng cường thêm một ngón của bàn tay trái chà nhẹ hột le, xem có làm tôi thoả mãn phần nào chăng. Nhưng hoàn toàn là số không.
Dì Khang mê quá. Nếu có ai dí súng vào thái dương, bắt dì ngừng đụ, chắc dì cũng không nghe. Hèn chi mà mưu lược, tài giỏi như bà Từ Hi Thái Hậu, cuối cùng cũng bị mất ngôi báu chỉ vì mê tình dục với những người tình trẻ thua bà ba chục tuổi. Hãy nghe dì tâm tình với Pierre:
- Anh có muốn em làm nô lệ cho anh suốt đời không? Anh muốn làm chủ ba căn phố lầu của em tại thủ đô Hà Nội này không? Muốn gì cũng được, miễn anh dành riêng của quý vàng ngọc của anh cho riêng em. Đừng cho ai dùng tới nó, kể cả chị Vân của em...
- Không được, Pierre nói. Anh là của chị em mà. Em là kẻ đến sau...
Nói xong, Pierre le nhọn đầu lưỡi, quét một đường dọc theo hai mép lồn của dì Khang, lên tận hột le, rồi quay trở xuống. Dì cung hai tay đấm thùm thụp xuống đệm. Dì bứt tóc Pierre. Dì cắn vào bao gối. Làm đủ thứ cho quên cơn sướng vũ bão đang được bốn ngón tay Pierre banh ra. Trời ơi, chỉ xem thôi, mà tôi suýt cũng buộc mồm la lớn để chia sẻ nỗi thống khoái với dì. Chả trách dì ghen luôn cả với mẹ tôi, mặc dù dì là kẻ đến sau. Ba bốn cuốn sách tôi đọc trước đây chẳng nghĩa lý gì so với lần nhìn lén dì Khang ngoại tình. Dì đặt hẳn cái gối úp lên mặt, cho mồm đừng thoát ra tiếng gào. Nhưng tôi vẫn cứ nghe.
Cộng thêm tiếng lách chách bú lồn của Pierre, làm tôi như đang say rượu. Chiếc lưỡi dài của Pierre đang tung hoành lỗ lồn của dì Khang. Anh bợ đít dì cao lên, và cứ thế, dùng lưỡi càn quét, làm dì Khang bật lên tiếng khóc hạnh phúc. Khóc như ngày dì từ giã bố mẹ lên xe hoa, về nhà chồng. Tôi nhảy phóc lên giường, cầm một chiếc gối, nhảy lại chỗ cũ, tuột hẳn quần ra, tiếp tục nhìn cảnh bú lồn bên kia. Tôi nhận góc nhọn của chiếc gối vào cửa mình, rồi đẩy tới đẩy lui, như có một người khác đang đụ tôi. Chỉ đỡ hơn lúc nãy một đôi chút. Nhưng không gì có thể thay thế được người đàn ông thật sự, nhất là người đàn ông lực lưỡng, đẹp trai như Pierre.
Khang không còn nhịn được nữa, dì chồm ngồi dậy, lật Pierre nằm ngửa ra. Xong dì ôm ngoạm vào, bú con cặc chần dần của viên sĩ quan Pháp. Tôi phải nhắm mắt đi một chốc cho đỡ bị kích thích. Cho cơn dâm trong người lắng xuống đôi chút. Nếu không, có lẽ, tôi sẽ liều lĩnh nhảy qua phòng bên cạnh, cổi truồng, hiến luôn cho Pierre đụ nốt.
- Em có biết, hai mươi phút nữa anh có hẹn với Vân không? Pierre hỏi dì Khang.
Nghe thế, dì hối hả trèo lên, ngồi qua người Pierre. Canh thật đúng, dì cầm cặc Pierre để ngay miệng lồn, xong từ từ ngồi thụp xuống. Dì nhún, dì hẩy liên tục, cố làm sao cho dì sướng chứ không cần phục vụ cho Pierre. Vì dì biết, hai mưới phút nữa người yêu Pierre sẽ thuộc về mẹ tôi.
Đầu nhọn chiếc gối cũng làm tôi đỡ thèm theo từng nhiẹp cử động của bà dì. Hình như chưa được mười phút... dì Khang nhăn mặt như ăn ớt, đỏ rần như dưa hấu...dì ra. Dì cố ra thật nhiều, cho đã thèm sau trọn buổi hưởng lạc với người tình của chị mình.
Xong dì mặc áo quần, hôn tạm biệt Pierre, rồi đi xuống nhà lo buôn bán, "đổi ca" cho mẹ tôi lên. Trong khi chờ đợi, tôi vẫn tạm vui với đầu nhọn chiếc gối, nhưng mắt vẫn nhìn qua lỗ đinh để ngắm thân hình trần truồng của Pierre. Tôi muốn liều lĩnh một phen: là cũng cổi truồng, chạy qua phòng Pierre, làm một chuyện bất ngờ, rủ chàng qua bên này ĐỤ với tôi...
Tôi chỉ mới thoáng nghĩ như thế, mà sao chân tôi đã đứng dậy. Tôi tôi tự động cổi thật nhanh cái Jupe đầm màu xanh, rồi áo. Còn xì líp thì tôi đã cổi từ lúc nãy. Thế là tôi loã thể, mở cửa, không ngần ngại chạy bung qua phòng Pierre. Bằng tiếng Pháp, tôi tự giới thiệu qua loa, rồi nhảy bổ lên giường, ngồi cạnh Pierre. Tôi cầm tay chàng, hôn má chàng, sờ cặc chàng, trong khi Pierre ngơ ngác, cộng chút hốt hoảng. Chàng nghĩ tôi là Hồn ma (?).
Mê Pierre quá, nói đúng hơn là đang cần một đàn ông, mà ot6i táo tợn làm một viên kinh thiên động địa. Chẳng cần Pierre cho phép, tôi cúi thật nhanh xuống cầm cặc Pierre cho vào mồm mút ngon như ăn một đòn chả. Mùi nước hoa ở cặc chàng xông lên làm tôi yêu Pierre quá. Tôi ngoạm luôn hai trứng dái của chàng mà bú. Tôi nhìn rõ những sợi lông quăn màu vàng óng. Nhìn bộ lông ngực. Nhìn cặp đùi lực lưỡng, nhìn cặp ngực nở nang của Pierre, để nhớ thân hình của Burt Lancaster trong phim "Sur la Mer." Trời ơi, bú ngon thế này hèn chi dì Khang không mê đến muốn tự nguyện làm nô lệ cho chàng suốt đời.
Lồn tôi đang nhễu nhão những nước. Hột le hóng và giựt bưng bưng. Hai mép lồn tôi sẵn sàng. Chỉ tưởng đến lúc Pierre thọc cu vào cửa mình tôi mà đụ, tôi đã sướng rân khắp người rồi...
- Em bé, em có quen với bà Vân chủ tiệm tạp hoá này không? Pierre chợt hỏi.
- Em hả? Em gọi bà ấy bằng mẹ. Người đàn bà vừa làm tình với anh là dì ruột của em...
Pierre như đang rơi vào thiên đường. Chàng nâng mặt tôi lên nhìn trân trối, nhìn không nháy mắt, như nhìn một nhân vật thần thoại. Nơi chàng chú ý nhất trên thân hình tôi là bộ ngực. Là cái chắc. Vú con gái mười tám mà không đẹp thì cái gì mới đẹp? Mà nó lại căng cứng hơn, nở nang hơn ngực của mẹ tôi, của dìKhang nữa. Không một khoảng da nào trên thân người tôi có nếp nhăn.
- Không được, không được cô bé ơi. Mẹ cô sắp lên đây gặp tôi, vì tôi có hẹn. Pierre nói.
- Có phải còn đúng bảy phút, hai mươi tám giây nữa không? Tôi hỏi cách ngổ ngáo.
- Ừ, đúng. Nhưng sao em biết mà nói đúng quá vậy?
- Em được hân hạnh nhìn lén suốt trận làm tình của anh với dì Khang. Và đó cũng là lý do... em... em liều lĩnh chạy qua đây, dành anh trước khi mẹ em lên tới. Em nghĩ, nếu mẹ em thương em, chắc bà sẽ không nỡ ngăn cản, bà sẽ chia sẻ "anh cho em hưởng tạm vài giờ"... Em đã mười tám tuổi. Và anh có tin, đây là lần đầu em được gần gũi một đàn ông không?
Pierre lại một lần nữa nhìn tôi trân trối. Hình như câu nói chân thật của tôi làm chàng chới với. Ở Pháp làm gì có gái TRINH mười tám bao giờ.
- Em nói thật chứ? Pierre hỏi giọng thậ nhỏ và trịnh trọng.
Tôi khẽ gật đầu. Xong, Pierre đẩy tôi nằm ngửa, chàng nằm song song, chống một khuỷu tay, ngắm thiết tha toàn bộ tấm thân ngà ngọc của tôi, rồi dừng ở chòm lông lồn dầy rậm, đen kịt của tôi. Tôi cố tình dang rộng hai bắp đùi ra cho Pierre "rộng đường dư luận." Những ngón tay Pierre vuốt thật nhẹ dọc theo hông sườn của tôi, làm ốc trâu trên da thịt tôi nổi hẳn lên.
Tôi lại với tay, cầm chặt khúc dương vật gồ ghề của Pierre để tong tiu trìu mến, như một bảo vật. Nó còn đó, nhưng sao tôi cứ sợ nó sẽ biến mất. Nhìn tôi mắt khẩn khoản của tôi, chắc Pierre phải hiểu tâm trạng thèm khát tình dục của tôi dâng lên đến đâu. Tôi có vẻ vòi vĩnh như đứa bé thèm kẹo, thèm quà. Nó khác với những cửa chỉ đòi hỏi tình dục của mẹ và dì Khang... Pierre, trong thoáng chốc, quên phức lời hẹn với mẹ tôi.
Bây giờ thì chính chàng THÈM tôi, như con hổ thèm một mồi ngon vừa vồ được trong rừng. Chàng bợ hẳn một đùi dài của tôi lên ngắm, rồi cũng dùng hàm ria độc đáo, và đôi môi trữ tình hôn thật nhẹ da thịt non nớt của tôi. Tôi rơi hẳn vào một thời gian lãng mạn, đắm đuối. Xác thịt có sức mạnh lôi kéo con người từ thiện qua ác. Và nó cũng có khả năng làm bất cứ ai trên cõi đời ô trọc này phải công nhận: làm tình là một ân huệ lớn, mà Thượng đế đã ban cho con người. Sống mà không có tình dục, là mình giết chết mình dần dần, cả thể xác lẫn tâm hồn. Nếu không bạo mồm: thì phái giới tính được hưởng tình dục nhiều nhất phải là NỮ GIỚI.
Bởi vì, ai tôi không biết. Nhưng chính tôi, tôi đã biết suy nghĩ miên man về Tình dục từ khi lên 12 tuổi. Khi ở hạ bộ bắt đầu ngứa ngáy khó chịu vì những lông măng bắt đầu lú mọc. Và nhất là máu tháng ra từ cửa mình suốt ba ngày... Bên ngoài thì phần vải của băng vệ sinh cọ xát mỗi lần tôi đi, ngồi, đứng, nằm... Bên trong, tâm lý và sinh lý tự nhiên, đã ồ ạt trỗi lên cấu xé, bắt óc tôi không ngớt suy nghĩ về khoái lạc, về tình dục, về cách làm sao cho mình được sung sướng, đê mê. Những điều đó tự nhiên xuất hiện lôi kéo tôi, đè nén tôk, chứ chẳng ai mở lời xúi biểu...
Mười hai tuổi, mà trong mơ, tôi từng thấy được những người lớn - chứ không phải những cậu bé trang lứa - đè bú lồn tôi, rồi trèo lên cho cặc vào lồn tôi đụ chát chúa, đụ cuồng bạo, đụ đến tôi ... đã đạt tuyệt đỉnh, và ra ướt nhẹt cửa mình. Không biết những giấc mơ như thế có làm mồm tôi mớ tên người yêu, hay la lên những động tác cực sướng và người ấy đã cho???
Còn một cậu bé 12 tuổi??? Tôi nghĩ là cậu ta "ăn chưa no, lo chưa tới" đâu. Cái tuổi vẫn còn mê đánh đáo ngoài đường phố. Mê câu cá rô ngoài ruộng. Mê cầm ná cao su săn chim dưới những tàn cây đại thụ. Cậu bé 12 tuổi, nếu có bắt đầu tơ tưởng viễng vông đến một hình ảnh nào đó... thì thể chất cậu cũng chẳng có gì sẵn sàng cho những cuộc giao hoan trên giường chiếu. Nhưng, nhưng, tuổi 12 con gái như tôi.... Phải nói thật trắng trợn, không che nay, là tôi hoàn toàn không những sẵn sàng, mà còn đòi hỏi cấp thiết những cuộc LÀM TÌNH thực sự với người lớn. Tôi xin lặp lại: với người lớn. Vì tôi cảm thấy cửa mình đã nở. Về tâm lý, tôi muốn được ăn nằm ngay với bất cứ người lớn nào, chứ không cần những cậu bé. Tôi hiểu, tôi đoan chắc là dương vật của người lớn hơn một quả chuối, quả dưa leo, hay một quả cà tím??? Những vật đã từng được tôi thử qua nhiều lần một cách tận tình trong giường chiếu riêng tư. Đấy, đấy là lý do tôi cả quyết: chỉ có nữ giới được hưởng tình dục nhiều hơn nam giới.
Lúc nãy nhìn dì Khang đụ cuồng bạo với Pierre, sự suy nghĩ đó của tôi lại càng được khẳng định. Dì Khang đã tận hưởng từng giây, từng phút khi cặc Pierre đâm sâu vào đụ. Đến nỗi dì tự nguyện muốn dâng hết của c3i của dì cho Pierre. Và làm nô lệ cho chàng suốt đời... Sau này, khi đã lập được nghiệp, đã có gia tài kết sù, không biết tôi có ngông cuồng, ngu dại như dì Khang, như Từ Hi Thái Hậu không? Dám lắm! Hàm ria, và đôi môi ấm của Pierre mới chỉ rà rà dọc ống chân tôi mà tôi đã muốn theo chàng suốt đời, muốn chàng bỏ mẹ, và dì Khang, dẫn tôi đi thật xa... Nơi nào cũng được, tôi sẽ làm lụng vất vả nuôi Pierre.
Chàng dám le lưỡi liếm bàn chân tôi như đã làm với dì Khang. Chàng ngậm từng ngón chân xinh xắn của tôi mà bú. Không phải bú mạnh. Lưỡi chàng xoắn nhè nhẹ từng ngón, mút loáng loáng như tơ trời mùa Hạ... mà trong xa của tôi quặn lên từng nỗi sướng vô bờ. Tay tôi vẫn không rời cặc của Pierre. Tôi bóp, tôi nắn, tôi nhồi... và mong sao Pierre banh lồn tôi ra mà đụ tôi một trận tơi bời hoa lá. Sau đó có bị mẹ mắng hay nhiếc, tôi cũng xin chịu.
- Bây giờ, mẹ em có lên đây, nhìn thấy cảnh này... chắc, anh cũng không rời bỏ em được. Có thể anh sẽ quỳ xuống thú tội phản bội, rồi tuỳ bà. Nếu bà hiểu lý do anh phản bội thì tốt. Bằn gkhông, anh sẽ chẳng bao giờ để em thất vọng. Vì anh hiểu, không phải em cần anh, mà em cần một người khác giống, và người đó phải tận tình làm cho em thoả mãn. Em cứ yên trí, là anh thừa khả năng đó. Đã quan sát trận làm tình của anh với dì Khang, chắc em thừa biết.
Vừa dứt tiếng, chàng đưa đường lưỡi ngược lên bắp vế, rồi đến vùng da non ở háng hai bên lồn tôi. Không phải đường lưỡi ấm nóng, mà chính là những cọng ria sắc, mềm mại, của Pierre đang cạo, gọt, và giũa cái khoé háng gần lồn. Pierre không thèm bú hay liếm lồn cho tôi đã thèm. Chàng bắt tôi ngước nhìn chàng, xin chàng mau mau, làm cái gì đó trên mu, hay tại miệng lồn cho tôi sướng bốc lên, và gào thét như dì Khang đã làm.
Nhìn đồng hồ, đã quá 20 phút mà mẹ tôi vẫn chưa lên. Mồm tôi nói không lo, nhưng trí óc vẫn ngay ngáy sợ bà mở tung cửa vào bất tử. Có thể bà sẽ ghen lồng lộn. Có lẽ bà sẽ hành hung tôi đã cướp nhân tình trẻ của bà??? Pierre để râu, nhưng tuổi thật của anh chỉ khoảng độ 28 là cùng. Anh còn trẻ thua dì Khang đến 14 tuổi cơ mà. Ừ nhỉ. Bây giờ tôi mới để ý đến việc đó. Sao mẹ, và dì dã9 chọn một nhân tình quá trẻ đến thế? Vừa chợt nghĩ đến đó, tôi lại nhớ ngay bản thân tôi. Hình như ít nhất, có ba, bốn lần. Khi những đêm mưa Đông về, nằm một mình chèo queo trên gác, nghe mưa nặng hạt ngoài hiên, nghe gió thổi lùa từng cơn qua khe cửa...tôi, phải chính tôi, bỗng thèm một cậu bé. Bé như thằng Duẩn, thằng Viễn, hay chú tiểu trên Chùa cây cau... Tôi sẽ dùng tiền mời những "chàng thiếu niên" này đi ăn bánh... rồi dụ họ, đưa về phòng... làm chuyện người lớn. Chắc là thú vị lắm!
Tôi cho đó là hiện tượng, là căn bệnh truyền nhiễm. Vì chỉ tưởng tượng được "ăn nằm" với một cậu bé như thế, lồn tôi đã ứa nước, và tôi sung sướng vô hạn. Sung sướng như được cưỡng chiếm, như được hiếp đáp một kẻ yếu... Hèn chi lúc đụ, dì Khang đã bằng mọi cách, cố nằm lên người Pierre toạ hưởng. Dưới kia, Pierre ngưng dùng hàm ria càn quét da lồn tôi. Chàng dùng những ngón tay, banh miệng lồn tôi ra để ngắm, để "thờ phượng". Tôi chưa sanh đẻ lần nào, lẽ cố nhiên miệng lồn, hột le, cho tới bên trong, hoàn toàn đỏ ánh màu "trinh tiết."
Vẫn im lặng, chờ giây phút hoàng đạo của chiếc lưỡi thần diệu Pierre ra quân, tôi nghe rõ từng hơi thở ấm áp của chàng phà lên diện tích nhỏ bé đó. Khi những ngón tay Pierre va chạm nhè nhẹ hay mép lồn, tôi nghe rõ tiếng tí tách vang lên. Nước lồn tôi tẩm đầy rồi Pierre ơi!
Rầm... cánh cửa phòng xoạch mở. Cả Pierre và tôi, giật mình, nhìn ra. Không phải mẹ tôi. Mà là một người Tây Đen cao lớn, trần truồng, ẵm dì Khang, cũng trần truồng, bước nhẹ vào: Dì nói một câu tiếng Pháp với vẻ căm giận Pierre:
- Anh nhầm rồi Pierre à. Anh tưởng trên thế gian này chỉ có anh là đàn ông? Anh hất hủi tổi để đón chờ chị t..ô..i. Ô kìa, không phải chị tôi? Mà là ... Phúc, cháu Phúc? Cháu ...
Dì Khang đứng chết trân nhìn tôi bằng đôi mắt mở lớn. Dì không tưởng tượng nổi sự có mặt của tôi. Không biết nghĩ sao, từ cử chỉ ngạc nhiên, dì bỗng chuyện lại gương mặt giận dữ lúc nãy:
- Hứm, thì ra anh đã nói dối là có hẹn với chị Vân của tôi, để tư tình với cháu gái tôi?
- Không, em nhầm rồi Khang à. Anh ... Pierre nói nhanh.
- Anh nín. Đồ đểu, đồ lừa bịp. Đồng ý tôi lớn, tôi già hơn anh thật. Nhưng trước khi bỏ tôi để tìm bông hoa trẻ trung như cháu tôi, ít ra anh cũng ... Trời ơi... Tôi tức chết lên được nè Trời...
- Thưa dì. Lỗi của con. Không phải của Pierre... Con... Tôi khẩn khoản nói với dì.
- Cháu im. Cháu không thể tìm một nhân tình khác ngoài người đàn ông đã ngủ với mẹ, với dì cháu hay sao? Cháu không thương những đàn bà tuổi đã xế chiều... có được một thanh niên cường tráng như Pierre để .. du hí... để an ủi... để... Trời ơi. Tại soa, tình địch của tôi là là đứa cháu cưng của tôi nè Trời. Tôi biết xử sự làm sao đây?
Bỗng dì quắc mắt lên nhìn. Đây này. Người tình da đen này là một trong những lính được Da trắng các anh khinh miệt, đặt vào hạng thấp hèn. Nhưng... anh nhìn cái "của quý" của anh ta. Có phải nó DÀI và TO gấp bội của Da trắng các anh không??? Đó là tôi chưa nói đến sức dẻo dai, và nghệ thuật làm tình siêu đẳng của hắn.
Nói xong, dì đưa hai tay, bợ con cặc đen thui, to kinh khiếp của chàng da đen. Dì quỳ hẳn xuống trên thảm hoa, đưa cặc vào mũi hôn một cách trân trọng, trìu mến... Thấy Pierre không chút xúc động, dì Khang há mồm ngập phập vào cặc da đen, nhắm mắt lại, bú ngon như đang ăn đại yea...
Không thể thua "trận," Pierre nằm sát xuống, banh hai háng tôi ra, bắt đầu đưa lưỡi và râu vào lồn tôi "hành quân." Trâu bò húc nhau. Tôi ở giữa hưởng lợi. Pierre miệt mài bú lồn tôi, một phần để trả thù cử chỉ hung hăng của dì Khang. Phần khác chàng mê lồn trẻ của tôi. Còn tôi? Nằm chàng hảng ra, hưởng đường lưỡi của Pierre, mà mắt nhìn nhìn không chớp con cặc và thân hình càhng da đen, đang đứng ểnh con cặc cho dì Khang biểu diễn. Tôi âm thầm thừa nhận, lời dì Khang nói đúng. Cặc chàng da đen mà so với của Pierre? Nhắm con mắt đánh cá, cũng thấy ăn trăm phần trăm. Thấy tôi nhìn chẳm bằm cặc mình, chàng đa đen nháy mắt làm duyên với tôi...
Cả dì Khang lẫn Pierre hoàn toàn chẳng biết tôi với chàng đa đen "ngoại tình". Họ nhắm mắt, làm cho đã tức nhau một cách vô cớ. Tôi đang được hai thứ khoái lạc. Một của Pierre đang cho. Một, được nhìn thân hình vạm vỡ, và con cặc gồ ghề của chàng da đen. Thấy tình thế như vậy, tôi cũng chẳng màng thanh minh, thanh nga làm gì cho mệt. Quý hồ tôi đang được lên mây, và đang xây cơn mộng lớn khác... Nó hơi mơ hồ lãng mạn, nhưng tôi biết là được, không mấy khó.
Nhìn Pierre thản nhiên bú lồn tôi, dì Khang tức quá, xổ chiêu khác: Dì dẫn chàng da đen đến nằm trên giường cạnh chỗ tôi nằm. Dì lại trèo lên người da đen, làm giống hệt như đã làm với Pierre cách đây hơn nửa tiếng. Nhìn gần hơn, tôi mới thấy kỹ con cặc to kỳ lạ của chàng da đen. To như thế mà vào được lồn dì Khang, tất nhiên sẽ chẳng khó mấy, với tôi...
Pierre cũng chẳng vừa. Chàng đâm cặc vào lồn tôi đụ chát chúa, dụ hùng hục, cốt cho dì Khang nhìn tận mắt. Nhìn cảnh đó, hình như dì Khang lộ vẻ đau khổ, ghen tức thấy rõ. Mục đích dì đưa chàng da đen đến phòng này lại thèm đụ với tôi thật sự, không màng đến sự trả thù của dì Khang. Ai mà không tức. Hình như dì đã yêu Pierre thì phải. Bởi vì đang "dộng cừ" trên người da đen, mà mắt dì không ngớt rời Pierre một cách thiết tha, tội nghiệp. Dì tưởng chừng thấy dì đụ với tên lính da đen này, Pierre ít ra cũng tỏ thái độ bực tức. Chứ sao lại có thể bình tĩnh đụ với tôi như thế? Cuối cùng, tôi thấy đôi mắt dì ngấn lệ rưng rưng. Rồi thình lình, dì bậm môi, cung tay, đánh mạnh vào lưng của Pierre mấy cái kêu thùm thụp.
Dĩ nhiên, tay đàn bà yếu đuối của dì đã chẳng làm Pierre đau đớn. Nhưng chàng vẫn quay lại nhìn dì với cặp mắt trêu ngươi, trong khi dì Khang chịu không nổi, đã bật lên tiếng khóc nhỏ:
- Đời tôi khốn nạn quá. Đã biết mình àl kẻ đến sau, tại sao tôi có thể yêu anh cuồng nhiệt như thế? Đang làm tình với anh, tôi bị anh thẳng thắn đuổi đi, vì anh có hẹn với chị Vân của tôi... Mà rồi tôi vẫn dẫn xác trở lại tìm anh.. Trời ơi... lần này anh không ngủ với chị tôi, mà lại...
Dì nghẹn ngào, khóc bật thành tiếng hơi lớn như thiếu nữ mới biết yêu. Sao lại thế? 38 tuổi rồi, đã có chồng và hai con, tôi tưởng dì phải dày dạn, chai lỳ lắm với tình trường... chứ sao lại... Vả chăng, tôi tưởng, làm tình với Pierre, chẳng qua dì mua vui chốc lát như cánh bướm đâu hút nhuỵ một đoá hoa. Chứ làm gì có thứ tình lãng mạn kiểu tiểu thuyết đến thế???
Dì bậm môi lại, không khóc thành tiếng. Nhưng nước mắt cứ trào ra ướt cả khuôn mặt trái soan. Còn anh chàng da đen thì cũng chẳnt thèm hiểu vì sao có màn bi kịch đang được diễn ra. Vì, anh đang chú hai mắt vào thân hình hấp dẫn, mê ly của tôi. Táo tợn hơn, chàng đưa bàn tay sờ sờ vào tay tôi... và nhoẻn cười tinh nghịch... Tôi đột nhiên đề nghị với Pierre:
- Em thấy hình như dì em yêu anh thật. Xem kìa. Đụ với anh da đen mà dì nhìn anh không rời... hay là ... chúng mình, thử đổi nhân tình một lúc. Cho dì của em có cơ hội thoả mãn với anh, xong chúng mình lại tiếp tục như lúc nãy...? Một lời đề nghị táo bạo. Một trò chơi quái lạ mà có lẽ cả đời Pierre chưa từng nếm qua. Anh chợt gật đầu, đồng ý, rút cặc ra khỏi lồn tôi. Dì Khang cũng làm thế với anh da đen. Mặt dì tươi hẳn lên. Dì cám ơn tôi rối rít, nhảy qua ôm cứng Pierre nút lưỡi một cách nhiệt tình như lần đầu mới yêu... Hai bàn tay dì bấu mạnh vào da thịt Pierre, và lăn lộn, hôn khắp người Pierre cách thèm khát.
Còn tôi, tôi dẫn chàng da đen về phòng bên kia để tự do, tha hồ hưởng cho hết ướt mơ. Việc đầu tiên, tôi bắt Glan (tên chàng da đen) phải trèo lên đụ tôi thật nhiệt tình. Trong khi óc tôi tưởng tượng mình đang bị một tên lính đen Pháp hiếp dâm ngoài đồng hoang vắng. Bên kia, bức tường gỗ lại bắt đầu bị giường của dì Khang dộng lên kêu bình bịch. Những tiếng rên la thê thiết của dì vang lên. Tôi không cần để ý. Vì cặc của Glan đang chật ứ ở lồn tôi, dài thòng, tận tử cung. Tôi cũng quằn quại, và hét ầm vang, để hồn đu75c bay lên chín từng Thượng giới. Tôi không nhớ gì đến Pierre lúc nãy, chưa chắc tôi đã đồng ý. Cặc của Glan là thần tượng, là bảo vật quý hiếm nhất trần gian. Tôi bắt đầu có thiện cảm với da đen. Tới phút đó, tôi hiểu, tại sao khắp thế giới, mọi người đều kỳ thị ra mắt với Da đen, giống người được Thượng đế ban cho dương vật to quái dị, và một biệt ài làm tình siêu đẳng...
Và cũng lúc đó tôi chợt nhớ câu chuyện do chị Tư người làm, kể lại cho tôi nghe, khi chị còn là một gái quê, bị Tây đen bắt hãm tại tỉnh Thái Bình. Tôi nhớ năm đó, tôi chỉ mới 15 tuổi. Tôi thật tình không hiểu vì lý do gì chị Tư thường gần gụi bên tôi, tận tình săn sóc, lo lắng từng ly từng tí, như cho một em bé lên ba. Thậm chí có lần, chị bảo tôi ngồi cả lên lưng chị, để chị cõng đi ra phố mua quà vặt cho tôi ăn.
Trong bụng tôi nghĩ, chắc chị Tư không có con, nên yêu trẻ cho đỡ thèm. Còn ba mẹ tôi, thấy chị Tư thương yêu tôi, thì vui thầm. Như vậy đỡ cho ông bà để mắt lo lắng, vì tôi đã đến cái tuổi quá "thập tam"." Nghĩa là cái tuổi dễ bị ăn trái cấm. Nhưng ông bà hoàn toàn không ngờ, lâu dần, chính tôi, thường bảo chị Tư cõng tôi đi phố như thế. Càng nhiều càng tốt. Thứ nhất, lồn tôi, đã mọc lông. Tôi đã có kinh trên hai năm. Không biết do cố ý hay vô tình, chị Tư làm cho mu lồn tôi, lúc đó đã mọc lông, và đã có kinh, cọ xát thật êm đềm vào lưng chị.
Ngồi trên lưng chị, dĩ nhiên hai chân tôi bắt buộc phải chàng hảng ra. Cứ thế chị xóc, làm toàn thân tôi day lên nỗi thèm xác thịt một cách kinh khủng. Rồi ngực tôi nữa, cũng đụng vào bên trên lưng chị. Đã vậy, trên đường phố, chị hay kể tôi nghe những chuyện thật hoa tình, khiêu dâm. Làm tôi cứ ôm cứng chị, áp sát lồn trên da thịt chị mà hưởng những sung sướng cơ hồ như ảo ảnh. Có lần chị kể:
"Kể em nghe nhưng tuyệt đối đừng nói lại với ai, nhất là ông bà. Lúc còn ở nhà quê, chị làm nghề gặt luau. Một buổi trưa, đang đứng gặt, tự nhiên nghe mõ của Dân Quân trong làn nổi lên inh ỏi. Chị thấy dọc lùm tre, dân chúng đùm bọc chạy xuống nấp dưới ham. Chị biết là có biến. Tây đang mở cuộc càn quét. Ngừng gặt luau, chị và vài người nữa cũng theo đoàn người nhào xuống ham trú ẩn. Nửa giờ sau, chị nghe tiếng giày sơn dá đi thình thịch trên miệng ham. Họ giở nấp hầm lên. Chị thấy bốn năm ông Tây đen. Người to lớn, xí xô xí xào, chĩa súng bắt đàn bà bước lên. Trong số có chị. Họ trói tay tất cả. Mỗi chàng dẫn một cô, tìm chỗ nào đất không gồ ghề, bắt ngồi xuống, lột quần áo, để các anh hiếp dâm.
Thấy mọi người khóc, chị cũng khóc, mà không biết tại sao phải khóc. Chàng Tây đen đặt chị nằm dưới một bờ tre, có bóng mát, dọc đường làng. Kể ra thì hơi kín đáo. Với lại, Tây đã vào làng, chẳng còn ai dám héo lánh, đi lại. Anh càhng cổi quần áo ra. Trời ơi, lần đầu tiên chị được nhìn con cặc của đàn ông, mặc dầu tuổi đã trên 23. Nước da anh đen như cột đồng. Và con cặc anh ta thì, nói thật, nó giống hệt con cá quả dưới sình mới vớt lên. Lúc bấy giờ, chị mới biết tại sao, khi nghe Tây đen bắt thì đàn bà khóc.
Cặc của nó to lắm cơ. Dã9 thế nó lại dài thoòng, dương ra, và giật giật, trông rất kinh. Chị vẫn khóc, mồm lắp bắp mấy câu tiếng Việt. Chị run như cầy say, không biết hắn sẽ làm gì. Nhưng quái lạ, mồm thì chị khóc, mà mắt vẫn liếc không rời chiếc cu to tổ bố của anh chàng. Có cái gì trong tận cùng thâm tâm chị bắt chị thèm ngắm chiếc cu đó, có lẽ, cái tuổi quá dậy thì, và đang thời con gái cặp kê. Cái tuổi mà ở thôn quê, người ta đã có ít nhất vài ba đứa con. Chị chưa có chồng, có lẽ vì gia đình nghèo quá. Còn sự ước mong, thèm muốn đàn ông con trai, thì ... thì phải nói là kinh khủng. Gần như mỗi đêm. Nhất là những lần cơm trưa xong, đặt lưng nằm ở bờ tre, nghỉ xả hơi... nghe gió bờ đê thổi về, nghe chim lạ hót ngoài ruộng, nghe im lặng trong nắm hanh trưa hè... lòng rộng rịp, tơ tưởng một bóng hình xa vời, mời gọi.
Cho đến hôm nay, nằm đối diện với dương vật to xù xì của chàng Tây đen, lòng chị nửa sợ, nửa mong chàng rat ay gấp gấp, cho chị được hưởng cái thú xác thịt nó làm sao. Hắn quỳ đó ngắm thân hình trần truồng của chị. Tay hắn mân mê, sờ thật nhẹ đôi vú chị. Nhất là lúc hắn đưa tay gần mu lồn, chị bỗng ngưng khóc, nhìn xuống. Bàn tay hộ pháp đang thoa nhè nhẹ chòm lông lồn đang dựng dứntg của chị. Một chân chị hơi co lên (phản ứng tự nhiên). Rồi hắn cúi xuống ngậm một đầu vú mút thật êm đềm, torng khi bàn tay dưới kia hơi hất nhẹ hai bắp vế chị ra, một ngón tay của hắn trượt êm êm trên khe lồn chị. Vài tiếng súng từ thôn xóm xa xa vang lại. Tiếng chiếc máy bay Bà Giàbay tới lui thật cao.
Nhưng tất cả chìm xuống, vì em ơi. Ngón tay của chàng Tây đen đang khơi khơi cái hột le chị. Chị nghe từ bên trong túa ra một dòng nước. Hắn đưa ngón tay đến âm đạo của chị ngoáy thử. Trời ơi, không biết chị nghĩ gì, lại dám dang rộng hai bắp vế ra. Ngón tay anh chàng thám hiểm vào bên trong.
Một cái gì sướng tê tái, sướng dã man. Chị tự hỏi: Như thế này, tại sao khi bị Tây đen bắt, thì các chị đàn bà của mình lại khóc??? Bây giờ, hình như hai ngón tay của anh chàng đã "dám" bò vào từ từ âm đạo của chị. Mồm anh ta vẫn mút không ngừng đầu vú. Và em ơi, anh ta quỳ ngay giữa háng chị, cầm con cặc rà nhè nhẹ miệng lồn, thỉnh thoảng hắn đâm vô được một chút, lại lấy ngay ra. Mắt hắn quan sát phản ứng trên gương mặt chị. Chị hơi hé mắt nhìn thân hình bồ tượng đen thui như than hầm, chơi trò chơi ác ôn. Ác ôn vì sao hắn không chịu đâm hẳn vô cho rồi, mà còn quỳ đó đùa dai
Hà Nội mùa Thu. Hình như chỉ có mùa Tnu mới làm cho Hà Nội trở thành kinh đô Văn Vật. Cây cối quanh Hồ Hoàn Kiếmtrở màu vàng rực, pha chút màu hổ hoàng, điểm lấm tấm tí tím than của những hàng cây Đoát cây Soan Tây, làm Hà Nội vửa mang vẻ kièu sa, vừa lãng mạn.
Hôm nay Chúa Nhật. Đã hơn bảy giờ, mà sương mù dày đặc vẫn còn ôm lấy vạn vật. Nhất là những con phố. Xe cộ chạy trên các phố phải bật đèn sáng như chạy ban đêm. Hàng phở tái Thăng Long trước nhà tôi đông nghẹt những khách. Đông đến độ người ta phải đứng tràn ra cả vỉa hè, húp sột soạt những tô tái vè hay ngầu nạm thơm lừng. Những cốc cà phê độc đáo, với bánh Pathé chaud độc đáo, chỉ có hàng phở thăng Long phố Hàng Đào mới có. Cạnh đó, sạp báo chú Phồi cũng tấp nập không kém. Người ta phải xếp hàng từ sáng sớm, hoặc chen nhau mua cho được Tuần báo Phong Hóa của nhóm Tự Lực Văn Đoàn, trong đó có đăng thiên phóng sự hấp dẫn "Làm Đĩ" của ngòi Mt tả chân lửng danh Nguyễn Tuân. Chậm tay vào khoảng tám giờ thì không đâu còn tờ báo đang ăn khách nhất Hà Thành. Thiên phóng sự đã làm xôn xao dư luận. Thanh niên, thiếu nữ, đọc say mê. Người lớn tllổi nhưThầy tôi thì chống đối kịch liệt. Ông cho đó là dâm ô, đồi trụy, lãng mạn vân vân... ra lệnh cho chúng tôi tuyệt đối không được mó đến.
Cấm thì cấm. Hai chịtôi: DiễmNgọcvà Hồng Loan vẫn cứ lén mua về đầy đủ từ số khởi đầu. Rồi canh chừng Ông Bà cụ vắng nhà, là mang ra đọc ngấu nghiến. Tôi đã mười tám tuổi. Thếnhưng hai chị vẫn cứ cho tôi còn quá trẻ con. Họ sợ có thể tôi vui miệng mách lại vđi Ông Bà cụ thì vỡ nợ. Tôi không chịu thua. Thấy hai chị mua đọc lén, tôi cũng làm như thế.
Nên sáng nay, đợi cho ông cụ đã ngồi vào chiếc sạp gụ trên gác, nhâm nhi tuần trà cúc, tôi băng qua đường. Như thường lệ, tôi chui vào phía sau sạp báo, dí vào tay thằng Cu, con chú Phồi, một hào rưỡi. Một hào cho tờ báo. Còn lại năm mươi xu, tôi "hối lộ" cho thằng bé. Xong tôi luồn tờ báo vào bên trong áo len phía trước ngực, chạy vù về nhà, vào phòng ngủ, nhảy vội lên giường, vặn cây đèn nhỏ. Thế là tôi đọc một mạch không ngừng. Phải công nhận ngòi bút Ông Nguyễn Tuân có ma lực thật.
Không biết có phải nhờ câu chuyện "Làm Đĩ" kỳ lạ, quyến rũ. Hay nhờ bút pháp mê hồn của Ông ta? Tôi đọc đi, rồi đọc lại, không màng ăn sáng. Phòng bên cạnh, hai chị tôi cười khúc khích, và nói gì với nhau nghe không rõ. Nguyễn Tuân viết như thếnày:
"Từ lúc Quân đội viễn chinh Pháp trở lại, thì bộ mặt chiến tranh các vùng quê, và bộ mặt "thái bình" của đô thị Hà Nội thay đổi hẳn. Trai gái, khi ra đường, ăn mặc chịu ảnh hưởng mộtphần sựcải cách trong các tiểu thuyết của Khái Hưng, Nhất Linh vân vân... Nhất là lối hóa trang, chải chuốt trên gương mặt. Thay vì để tóc thề họ đã uốn quăn lên. Có nàng còn nhuộm hẳn màu vàng. Họ tung tăng cả bọn ngoài phố, có khi cả năm sáu cô một lúc. Đặc biệt là xí xô, xí xào tiếng Tây, cố nói thật lớn cho những người chung quanh phải nể.
Không người nào biết họ con cái nhà ai. Nhưng có điều chắc chắn, họ phdi xuất thân từ những gia đình khá giả, dư ăn, dư để. Cũng từ khi có lính Lê Dương, Ma Rốc đi đầy các đường phố, thì những quán cà phê, quán rượu mọc lên như nấm, để chỗ cho những chàng lính viễn chinh này giải trí. Từ đó sinh ra một loại gái chơi bởi, hay Đĩ cũng thế. Loại nàykhác hản với những em dã hành nghề tại những hộp đêm như Khâm Thiên, Xóm Cầu Mới. Vì các nàng này hơi lớn tuổi, lại không biết nói tiếng Tây. Chúng tôi mời quý độc giả đi một vòng Hồ Hoàn Kiếm để biết rõ kỹ thuật Buôn phấn bán hương mỗi gốc cây vắng vẻ, có bóng tối càng tốt, là thế nào cũng có một tụ, ít nhất là hai nàng, ăn mặc hở hang, phấn son lòe loẹt, tay luôn cầm điếu thuốc hiệu Mélia, hoặc Bastos. Hễ thấy vài lính Lê Dương, hay Ma Rốc di tới, là các nàng tiến ra đường nói: "E mon Cheri, càva. Voulez vous coucher avec moi? Cô nào cũng chỉ thuộc có câu như thê. Tôí tân hơn thì thêm:
"Moi je suits très jéune. Dix sept ans seulement (Ê, chào tình nhân, anh có muốn ngủ với em không? Em còn rất trẻ, chỉ mười bảy tuổi thôi)."
Dĩ nhiên, nếu chịu cái dung nhan của nàng, chàng lính trẻ đến gần quan sát kỹ hơn. Lúc đó nàng sẽ chẳng ngại ngùng cầm tay người lính, để lên ngực của mình, cho chàng bóp thử. Chàng chưaphê thì nàng tiến thêm bước nữa, bằng cách đứng thật sát vào người chàng, cà hạ bộ của mình vào dương vật của người lính. Bằng nêú chàng vẫn chưa sẵn sàng "lên mây" thì nàng tức khắc xổ ra chiêu khác. Nàng quỳ xuống cứ như người nô lệ, áp mồm vào dương vật của chàng mà hơn da diết. Hoặc táo bạo hơn, nàng kéo phẹc-mơ-tuya của quần chàng, lôi hẳn "thằng nhô" ra ánh sáng, biểu diễn màn thổi kèn Saxo. Động lòng mộtphần về thân phận "em bé, " phần khác, chàng đã được khiêu dâm đúng mức. Chàng bèn cúi xuống, nâng em bé lên, hôn môi một cái, rồi búng tay, vẫy một xe kéo.
Cả hai leo lên. Chính nàng ra lệnh cho xe kéo đưa họ đến một nhà ngủ. Sang thì khu Chợ Đồng Xuân. Thường thì cứ tạt vào khu Lăng Ông Thị. Cũng giường chiếu sạch sẽ, lại có nước ấm đểrửa chim sau khi đã hành lạc. Chung chung, cả tiền gái lẫn tiền phòng, và tiền xe kéo, người lính phải chi khoảng hai đồng bạc Đông Dương. Xong việc, xe kéo lại đưa nàng về chỗ cũ, nếu nàng không vòi được chàng Lê Dương thêm chầu bún chả ngon đáo để ở tiệm Cát Thịnh, hay bún riêu bánh đúc bán rất khuya ỡkhu Bàu Đen.
Mỗi dêm, trung bình mỗi nàng có thể chài dược từ năm đến bảy anh là thưởng. Ngày lễ lớn như Quốc Khánh của Pháp, hay lễ Quốc Khánh của ta, mỗi nường bắt không dưới hai mươi anh, vừa Lê Dương vừa Ma Rốc, vừa Tây đen gạch mặt. Gần đây, nhận thấy các chàng di "ăn khuya" như thể thường mắc bệnh phong tình, các quan Tây đã yêu cầu những nhà thương An Nam phải có riêng phòng thưởng xuyên khám bệnh cho các Nường.
Một hôm, vì tò mò muốn có tài liệu xác thực về cuộc đời làm đĩ của các nàng, tôi mon men vào Nhà Thương lớn Hà Nội. Trình thẻ Nhà Báo mới một thầy y sdtá để xin được thong thả bắt chuyện với những ả đứng đường đến khám bệnh. Tôi chọn một em vừa xinh, vừa trẻ, vừa duyên dáng, cô ta lai có vẻ mới vào nghề, và không thuộc thành phần bần cố nông, từ quê lên tỉnh. Tên nàng là Thúy Anh. Tên Tây: Marie. Thoạt dầu, Marie có vẻ không muốn bắt chuyện với tôi, vì lâu nay nàng chỉ giao thiệp với những chàng mắtxanh mũi lõ. Nhưng nhờ lôí nói chuyện thật tình, pha chút tiếu lâm của tôi, thoáng chốc tôi chiêm ngay cảm tình với người đẹp.
Em bảo rất hách dịch (Em chúa ghét những anh chàng nham nhở An Nam-Mít. Cứ gặp gái, là xô tới tán tỉnh một cách vô duyên, sàm sở. Chỉ cần nghe một câu thôi là em muốn tặng cho hắn cái tát. Ai quen với hắn hồi nào, mà cứ hễ gặp là hắn phun ra: em ơi, em xinh quá. Nhà em ở đâu? Cho phép anh đưa về nhé? Giời ơi đời anh một được một giai nhân như em, có nhẽ anh chả phải mơ ước gì hơn).
Thế đấy, nó suồng sả thế nào. Mà quái lạ, anh nào gặp em, cũng chỉ t~n một câu nhàm chán như nước ốc, giống hệt không khác. Nói thực, thà em đi lấy Tây. Chúng nó có tán tỉnh thì cũng có tý văn chương, nghe dỡ bực mình. Cần nhất là khi vào phòng, lên giường. Giời ơi, không mê rồi cũng phải mê. Không yêu rồi cũng phải yêu.
Đã làm Đĩ thì chị nào cũng vì chữ dâm mà ra. Khoan nói chuyện hoàn cảnh. Có thiêu gì chị tàm đ đã hơn mười năm, đã nên nhà nên cửa, đã ăn nên làm ra. Đến bây giờ vẫn còn bám theo nghiệp chướng. Hnh như đã vướng vào nghề này, đã quen ngủ mỗi ngày với năm sáu đàn ông, không chị nào có thể ngồi không, dù có nhiều tiền. Em có con bạn xui xẻo bị bắt vào bót mất hơn tháng. Khi em vào thăm, nó chả than gì hơn là thèm dàn ông quá. Nó bảo những đêm nằm nhà lao, nó không tài nào chợp mắt được. Lúc nào cũng bắt nhớ những lần di khánh, nhảy dù với bọn lính Ma Rốc. Nó bảo thèm làm tình đến có khi ứa cả nước mắt. Thèm kịch liệt. Thèm đã man. Nó sẵn sàng cho bọn cai tù chơi miễn phí. Thế nhưng như em đã bảo, là các anh An Nam chả đi đến đâu, cả về sức vóc lẫn nghệ thuật làm tình. Nó chỉ mong sớm ra khôi tù, bay ngay lại Hồ Hoàn Kiếm, tìm bất cứ thằng gạch mặt nào, đưa nó ngay đến Nhà ngủ làm một trận cho đã thèm. Đó, đó là nỗi ước mơ thầm kín nhấtcủa bọn em. Anh tưởng đứng đường rước khách như thế giữa trời rét căm căm của mùa Thu, bộ không nhục à?
Nhưng không hiểu sao, hằng ngày, khi chiều đến, đèn đường đã lên, phấn son xong, là em vội vàng tròng vào cái áo đầm, khoác lên người chiếc măng - tô, vẫy xe kéo ra bờ Hồ. Không phải em cần tiền. Bạn với em lâu ngày, anh sẽ biết hiện em làm chủ bao nhiêu căn nhà ở Hà Nội. Em ra bờ Hồ là để thỏa mãn mục đích duy nhất: hìm tình. Bọn chúng em, gặp nhau, câu chào hỏi đầu môi là: Hôm nay mày được mấy dù rồi? Thích lắm nhà báo ạ. Phải chi anh là phái nữ và từng làm cái nghề như em, may ra anh mới hiểu thấy những gì em đang diễn tả...
Tôi xếp tờ báo, nằm thẫn thờ với bao nhiêu ý nghĩ táo bạo của ả giang hồ tên Marie. Sao cô ta may mắn, được tâm sự cởi mở, với ông nhà báo Nguyễn Tuân? Còn tôi, đã cưu mang một mình, với giường chiếu và căn phòng cô đơn? Có hai bà chị đã vào Đại học, đôi khi tôi xa gần trình bày nỗi khổ tâm của tuổi trưởng thành trong tôi. Hai chị gạt nhanh, vẫn cho tôi là một trẻ con. Ncn tôi phải thu hình sống cuộn vào vỏ vô hình như con ốc, Tôi tự cho phép mình thỏa mãn bất cứ gì thân thể tôi đòi hỏi. Năm mười lăm, năm mà hạ bộ của tôi đã mọc đầy lông như người lớn. Tôi bắt đầu có kinh năm mười hai, và lông lồn cũng mọc tử đó. Bên ngoài, thânthể tôi trông bìnhthường như mọi đứa trẻ khác. Nhưng bên trong là một núi lứa. Nó tàn phá. Nó nung nấu bao nhiêu điều mơ ước thầm kín, mà hung tàn như Hỏa Diệm sơn. Quả thực, tôi không bị ảnh hưởngtý nào báo khiêu dâm từ năm mười hai tuổi đến năm mười lăm. Thế nhưng tại sao tôi cứ thỉnh thoảng nhìn trộm một cậu học trò. Hay tôi mơ ước có ai đó chợt hôn lên má tôi một cái. Hoặc tối đến, lật tập ra học bài, sẽ bất chợt tìm thấy bức thư tình nhỏ, của ai cũng được, cho tôi đọc thỏa thích vân vân...
Nguy hiểm nhất, trong giấc ngủ, vào lúc gần sáng, tôi hay mơ thấy mình bị hiếp dâm ở một bìa rừng, một bờ biển, một căn gác lạ... Dĩ nhiên lúc thúc dậy, tôi vô cùng uể oải, mệt lã. Và nhận thấy quần lót bỗng ướt nhèm một chất nước sềnh sệch như hồ lỏng. Không một ai, kể cả mẹ tôi giải thích cho biết đó là hiện tượng dậy thì tuổi thiếu niên. Rồi đêm kế đó, trước khi tắt đèn vào giấc, tôi lại khấn với Trời đất, sao cho tôi được thấy giấc mơ như thế, một lần nữa. Trời đất đã chẳng cho tôi vừa lòng. Nên lúc nửa đêm, chợt choàng mắt thức dậy, tôi kéo gối ôm sát vào người. Hai chân kẹp cứng, và tự nhiên tôi có nhủng động tác kỳ quặc, cố làm cho hạ bộ được cái cảm giác như trong giấc mơ. Nghĩa là được sung sướng đê. mê. Động tác có khi kéo dài cả nửa giờ. Chợt tôi nghe trong xa giật lên một cơn sướng tê tái. Tôi phải nhắm mắt. Miệng gào nho nhỏ tên một thằng bạn trai mà thường ngày tôi hay bắt chuyện...
Sau đó, tôi nhưbay bổng, lâng lâng, mồ hôi vã ra. Tôi mệt nhè nhẹ, du vào giấc ngủ rất dễ dàng, cho đến sáng. Cũng chất nước nhao nhão từ lồn tôi đã khô quánh lại trên quần lót. Tuổi tôi đang qua thời kỳ hung tợn của tuổi dậy thì mà tôi không biết.
Những buổi tối mùa Đông là những đêm hành hạ tôi nhiều nhất Cái rét căm căm thấu xương. Phải đắp đến ba cái chăn bông chưa đủ ấm. Tiếng gió não nùng ngoài vườn cây. Rồi tiếng mưa rả rích ngoài hiên... Bao thứ đó có mãnh lực dẫn đứa bé gái nhiều mộng mơ như tôi vào b;ển đầy sóng dục tình. Tôi lôi đủ thứ sách báo khiêu dâm ra đọc, hoặc nhìn chăm chú những bức hình trần truồng của họa sĩTống Song in trên Nhật Báo Thời Nay... Và tôi tắt đèn, sống riêng với mình thật sóng gió, vũ bão. Mặc cho Trời rét, tôi cởi toạc hết ra, trần truồng như nhộng, đắp chăn lại... thế là cái gối ôm trở thành một nhân tình. Tôi nằm hẳn lên đó, tựđối thoại khiêu dâm. Hạ bộ tôi tnlờn lên, tụt xuống. Tôi ngất ngây, cho đến khi đạt được tuyệt đỉnh khoái lạc như những lần trong mơ.
Bây giờ thì tôi đã mười tám. Không hiểu sao tôi vẫn chưa có một nhân tình? Vì sự bảo thủ, cấm đoán của thầy tôi một phần. Nhưng phần chính vẫn là, tôi ỷ sức mình có thể tự thỏa mãn lấy mọi thèm khát sinh lý Và phải nói, tôi chịu khó nhìn lén cảnh hai bà chị thỉnh thoảng "làm' cho nhau, mỗi lầnthầy mẹ tôi không có nhà.
Những lần như thế, tôi chợt nghe tiếng hai chị gào la nho nhỏ phòng bên cạnh. Tôi bò nhẹ đến cửa phòng, nhìn vào ổ khóa. Lần đầu tiên tôi sửng sết, bất ngờ. Vì
cả hai chị đều cổi chuồng. Dễ sợ hơn hết, là họ bú lồn cho nhau. Không phải họ bú một kiểu. Một chị nằm trên giường thòng chân xuống. Chị kia quỳ dưới đất, vạch lồn chị nọ ra liếm, rồi bú chùn chụt. Có lúc họ nằm lộn đầu bú nhau. Có khi, một chị nằm ngửa, chị kia ngồi chàng hảng qua trên mặt...
Nhưng kích động hơn cả, phải nói là cảnh họ dùng cà dái dê cho vào lồn nhau mà "địt" Không bảo thì quý vị cũng biết, là nhìn cảnh dâm dật đó, tôi như con cá nầm giữa ổ kiến. Tôi chạy về phòng mình, dùng tay tự làm lấy, dù biết là không thể sướng nhưhai chị. Tôi không còn chọn lựa nào hơn. Sáng hôm nay, sau khi đọc xong bài phóng sự "Làm Đ' của báo Phong Hóa, một lần nữa mặt tôi đỏ, hừng nóng như đang ngồi trước hỏa lò. Phòng bên cạnh hai chị lại rên nhè nhẹ mặc dầu có bố tôi ở nhà. Tôi lại phải vất vả bò qua. Như thường lệ, tôi để mất vào ổ khóa. Nhưng trời ơi, tôi không tin mắttôi. Vì trong đó có một chàng thanh niên.
Nhìn kỹ, thì ra đó là thằng Bảng, con chị giúp việc trong nhà. Nó chỉ chừng mười bảy tuổi. Nó đang nằm lên người chị DiễmNgọc đụ ầm ầm, trong khi chị Hồng Loan đưa lồn cho nó bú. Tại sao lại có chuyện dễ sợ như thế"' Chả trách ông cụ tôi bảo thiên phóng sự làm đ là dâm ô, đồi trụy. Đọc loạt bài này, gái nhà lành như chúngtôi cũng thành gái đ nếu không có sự kiểm soát của hai ông bà cụ. Bây giờ thì chuyện loạn đang xảy ra trong nhà. Hai chị tôi đã thông gian với thằng thiếu niên nhỏ thua hai chị đến gần năm sau tuổi. Tôi chịu khó ngồi im lặng như thế để xem, để thưởng thức cho tận tường điều chỉ xảy ra trong trí tưởng tượng, hay trong nlơ của tôi. Mộtlúcthật lâu, chịNgọc nhường thằng Bảng cho chị Loan. Chị Ngọc lại ngồi ở đầu giường vừa xem Bảng đụ, vừa cầm một cái gì giống như quả cà dái dê, nhưng không phải, cho vào lồn, ngồi tự thụt lấy và rên thành tiếng lớn hơn. Tôi bỗng sợ bà cụ tôi có thể nghe thấy tiếng rên đó, và nếu bà khám phá hai chị đang loạn cào cào với thằng Bảng thì cái gì sẽ xảy ra. Có thể cả tôi cũng vạ lây. Đánh liều, tôi gô nhẹ cánh cửa, trong kia hai chị và thằng Bảng ngưng ngay tức khắc cảnh dâm dục. Lúc họ mặc áo quần định vội chạy ra mở cửa xem ai, thì tôi đã nhanh chân biến về phòng tôi. Từ đó không còn nghe hai chị rênnữa. Thằng Bảng? Một thanhniên duy nhất trong nhà? Mà hai chị đã bằng cách nào dụ dỗ nó đến phòng để làm chuyện hoa tình? Và chuyện này xảy ra từ bao lâu rồi? Những câu hỏi vớ vẩn như thế cứ tới tấp vờn vờn trong trí óc tôi một cách ray rúc. Nhưng điều đó không quan tlọng bầng hình ảnh trần truồng của thằng Bảng, nhất là khúc dương vật cương cứng của nó bắt đầu ám ảnh tôi tử phút đó. Năm ngày sau, chiều thứ Sáu, thay vì ở lạitập thể dục ở truởng, tôi vờ ốm xin phép cô giáo về sớm một giờ. Về nhà, tôi vội tìm thằng Bảng vờ nhờ nó lên đóng lại tấm màn cửa do tôi cốtình nhổ đinh, kéo xuống. Trong khi nó đang loay hoay với chiếc ghếcao, cây búa và hộp đinh, tôi táo bạo cổi bỏ đồ ngủ, chỉ còn cái xú cheng và quần xì líp Vừa lúc Bảng đang leo lên ghếchưa kịp đóng cây đinh, nó chợt nhìn thấy tôi trong bộ đồ lót như áo tắm, nó ngẩn ngơ như người mất hồn. Tôi vờ:
- Kìa, sao không đóng đi mà đứng nhìn chị như anh nhà quê xuống tỉnh vậy?
Nó vẫn đứng như tlời tlồng nhìn thân hình bốc lửa của tôi. Biết là thằng nhỏ đang lâm mê hồn trận, tôi táo bạo bung thêm một chiêu khác. Tôi thọc tay vào xí
líp xoa lồn, tay kia tôi cho vào bên trong xú cheng bóp nhẹ một đồi vú. Bảng đánh rơi cái búa, rồi hộp đinh, xuống tấm thảm. Hai chân nó hình như đang run như bị rét. Tay hắn vội vịn ngay vào khung cửa, và nói lí nhí:
- Trời ơi, xin phép chị cho em ngồi xuống một lúc. Em không còn đứng vững được nữa.
Vừa nói, Bảng vùa lui cui ngồi xuống trên mặt ghế, và hai tay bụm chặt ở háng. Mắt hắn vẫn không rời thân hình bốc lửa của tôi. Trông hắnthẩn thờ ngây dại như người ốm. Tôi hỏi:
- Bảng có làm sao không? Hay để chị đi lấy chai dầu xoa cho em nhé!
Tôi vờ hỏi như thế, chứ thật tình tôi thừa biết cu cậu đang bị tôi hớp hồn, mê hoặc. Hắn có thể trông thấy thân hình lõa thể của hai chị tôi, nhưng chưa từng
thấy một tòa thiên nhiên mới lớn lên, hừng hực như lửa đỏ. Cọng thêm, tôi là con bé thích thể thao. Mọi đường cong trên da thịt tôi quả là viên nam châm thu
hút mãnh liệtthằng bé. Tôi lại nằm ngửa ra trên giường, hai tay tụt quần xì líp xuống phía dưđi một chút. Một chút thôi, để cu cậu phải thèm đến chảy nước miếng. Chân tôi hơi co lên che một phần hạ bộ của tôi, trong khi hai bàn tay tôi êm đềm thoa nhè nhẹ cái mu lồn.
Bảng, dĩ nhiên phải nghiêng mình đi một chút để nhìn thấy tận tường những gì tôi biểu diễn. Tôi chơi ác, nghiêng hẳn thân mình, chỉ đưa phần sau lưng về phía Bảng ngồi. Anh chàng chịu không nổi, rời ghế, bò lại gần cạnh giường, và cố tình đối diện với phía trước của tôi. Hắn van nhỏ:
- Chị Phúc ơi, bé giờ em chưa thấy thân hình của ai đẹp ghê hồn như chị. Chị có cố tình cho em thấy hay không, mà nhè ngay lúc em có mặt trong phòng chị, chị lại...
Chỉ nói được vài câu ngắn cũn như thế rồi Bảng im lặng, vì tôi đang co hai chân lại, dang rộng cái háng ra, hai tay tôi banh nhẹ hai mép lồn cho Bảng nhìn thật rõ chiếc lồn đẹp củatôi. Mắt Bảng sưng húp, mọng đỏ Mặt hắn cũng hồng tía lên. Môi hắn khô khốc, mắp máy như muốn nói thêm cái gì nữa mà không được Tôi để ý: hai tay hắn vẫn cứbụm phần dưới của hắn. Tôi hỏi:
Bảng thấy của chị có đẹp không?
- Giời ơi, còn phải hỏi? Hắn nói. Em đã bảo thuở bé giờ em chưa nhìn thấy của ai đẹp như của chị thế..
- Đẹp đến độ em không làm sao đứng thẳng được nữa.
Chị ác quá đi thôi...
Tôi hỏi tiếp:
- Nhìn chị em mà sao Bảng lại không thể đứng thẳng người được?
- Dạ... bởi vì... khó nói quá chị Phúc ơi.
- Emthử đứng thẳng chị xem nào? Tại sao lại không được?
- Dạ em đứng được, nhưng chị phải cho phép em dùng hai tay... bụm cái của em lại. Nếu không...
- Là thếnào, chị vẫn chưa hiểu.
Tôi cố tình nói thế để Bảng yên trí rằng tôi là cô gái thơ ngây, trong khi tay tôi, một ngón đưa vào trườn lên, tụt xuống ở khe lồn ướt nhẹt những nước. Tôi nghe
Bảng rên nhỏ theo. Bỗng hắn nói:
- Em ngồi đây thêm một chốc nữa, là thế nào dái của em cũng nổ tung. Xin phép chị, em đi.
Nói xong, Bảng bươn bả chạy ra hướng cửa, toan mở. Nhưng cánh cửa đã đượctôi khóa kỹ hai lần. Một tay Bảng đè cứng con cặc. Bảng quay người lại nhìn tôi vđi đôi mắt vừa van nài, vừa ngạc nhiên. Tôi thấy Bảng thật tội nghiệp. Không hiểu trong lòng Bảng lúc bấy giờ nghĩ gì. Sự việc xảy ra quá thình lình. Bảng không kịp có phản ứng. Thêm nữa, hắn không thể ngờ được đấy là đòn bẩy của tôi giăng ra để đưa hắn vào chịu trận. Tôi hơi nhỏm đầu lên, dùng tay vẫy gọi:
- Trở lại đây chị bảo cái này cho nghe.
Bảng chầm chậm trở lại phía tôi. cốđứng sát vào giường, chờ tôi ra lệnh. Tôi bảo:
- Nào, em thử cất hai bàn tay ra khỏi cái chỗ đó cho chị xem nó đó là cái gì mà em phải che cẩn thận thế?
Mắt Bảng vẫn không rời lồn tôi, chân Bảng vẫn đứng như trời trồng. Tay hắn từ tử rời khỏi. dương vật một cách ngại ngùng. Trong khi tôi đã ngồi hẳn dậy.
Giời ơi, cái quần đùi của nó chợt bung nhọn hẳn lên. Bảng không còn dám nhìn tôi nữa, mà cúi xuống thảm. Tôi táo bạo đưa tay sờ nhẹ cái chỏm nhọn của chiếc
quần. Vật bên trong quần cử động. Tôi cầm hẳn nó ra, và chợt nghe dương vật của Bảng cứng thêm lên, và như có cử động. Tôi nhìn trân trối vào mắt Bảng sau
khi đã đứng sát vào anh chàng. Tôi vờ hỏi:
- Đây là cái gì mà cứng như gỗ vậy hả em?
- Dạ... đó là... của quý của em. Chl cầm được rồi, đừng có bóp thế, em khó chịu quá chị ơi.
- Bé giờ em đã được ai cầm nó và bóp như chị chưa?
- Dạ... chưa.
- Nói thật đi. Em mà nói dối, chị sẽ cho em biết là
em đã từng ngủ với ai. Lúc đó không những mỗi mình em, mà cả má em cũng không những ra khỏi nhà này, mà còn bị rắc rối với cò bóp...
Bảng liếc nhìn tôi một thoáng. Hình như Bảng không thể nào ngờ tôi biết hết chuyện của nó, nên vẫn chối như cuội:
- Thật đấy chị Phúc. Mẹ con em nghèo mới vào đây tá túc giúp việc cho bà để kiếm cơm độ nhật. Thế đã là đại phúc rồi, đâu còn dám vớ vẩn chuyện bất
chính...
- Thế cách đây năm hôm, em có vào phòng chị Ngọc và chị Loan không?
Bảng giật nẩy mình. Chỉ có một giây thôi, mồ hôi Bảng toát ra ướt đầm đìa khuôn mặt, rồi nói khẽ, thật khẽ như thú tội:
- Chị Loan và chị Ngọc? Dạ... có. Nhưng không phải lỗi... của em. Mà em bị bắt buộc phải làm thế.
Giọng của Bảng đầy cảm xúc. Hình nhưbất đắc dĩ hắn phải khai hết sự thật cho tôi nghe. Mặt hắn vẫn cúi xuống không dám nhìn tôi như lúc nãy. Trong khi tôi thì lại lấy làm thíchthú vì sắp được nghe hết những bí mật động trời của hai bà chị đã làm tình với thằng con trai của chị người làm. Bảng nói:
- Thưa chị, chuyện này bắt đầu từ lâu rồi chứ không phải mới đây. Tử năm ngoái, nghĩa là năm em mới vừa ưòn mười sáu tuổi. Lúc bấy giờ em đã biết gì về đàn bà đâu. Bỗng một hôm chị Loan bảo em lên ô tô của chị ấy lau chùi cho sạch sẽ để chị chuẩnbị đi chơi ở Đồ Sơn. Lúc em chùi xe xong, chị ấy cho em một đồng, bảo em vào thay đồ để chị đưa đi phốnhờ em mua cho chị một tờ báo. Em nghe lời. Nhưng thay vì lái xe ra phố, chị ấy lái đi hướng Đồ Sơn. Khi qua Chợ Gấm, chị đưa tiền bảo em mua một tờ báo. Em còn nhớ rõ đó là tờ Phong hóa. Mua xong, em ra xe, chị tiếp tục lái đi Đến Đồ Sơn hai chị em vào một quán bên bờbiển, gọi thức ăn, toàn là những món sang trọng mà từ bé giờ em chưa tửng thấy. Chị Loan nói:
- Cứ ăn cho thật no đi. Chị em mình ở đây chơi đến chiều tối mới về.
Ăn xong chị bảo em thay đồ, chỉ mặc có một quần cộc ngắn. Còn chị ấy mặc áo tắm kiểu đầm. Thế là chị dẫn tay em xuống biển nô đùa và tắm thật thỏa thích.
Nhưng có một điều làm em chú ý: lúc nào chị Loan cũng ôm em thật sát vào người chị, và cốtình cạ... cái phần dưới của chị vào... chim em. Trai lớn lên, được
một thiếu nữ gợi tình, và cọ xát trắng trợn như thế, chị bảo em làm sao clíịu nổi? Thế là... cái của em bỗng cứng ngắc. Cứng như hệt lúc nãy chợt nhìn thấy chị
cổi áo ngủ, đưa xì líp và xú cheng. Người ta tắm rất nhiều. Nhiều nhất là Tây với đầm. Chẳng ai buồn để ý cảnh hai chị em nô đùa khêu gợi như thế. Chị Loan ghì em thật sát vào người chị và hỏi:
- Năm nay Bảng được bao nhiêu tuổi nhỉ?
- Dạ thưa chị, năm nay em vừa mười sáu.
- Có biết "Nữthập tam, nam thập lục" là gì không?
- Chị nói cái gì em không hiểu? Em học mới tới lớp ba à, là bỏ quê theo mẹ lên tỉnh.
Chị Loan lại siết người em sát vào chị mạnh hơn, và nói tiếp:
- Chuyện này đâu cần phải học cao ở nhà trường mới biết. "Nu thập tam nam thật lục" nghĩa là... Con gái lớn lên mười ba tuổi, con con trai đến mười sáu tuổi là coi như có thể làm chuyện vợ chồng được rồi. Có biết chuyện vợ chồng là gì không?
- Chuyện vợ chồng, là cái gì? Em chả hiểu gì hết.
Và thay vì trả lời, chị Loan ôm em, đè sát cu em vào bên dưới của chị, rồi nắc. Phải thú thật, em bỗng thấy thích một cách kỳ lạ. Em gục hẳn đầu vào vai chị,
vào tóc chị. Chị Loan bỗng hỏi:
- Bảng có thấy thích không?
- Dạ có. Em trả lời. Chuyện vợ chồng là như thế đấy hả?
- Đó chỉ là một phần nho nhỏ thôi. Muốn thích hơn, chúng mình phải cổi hết áo quần, ôm nhau lên giường hoặc ở bãi biển, mà phải vào lúc đêm tối... Em sẽ mê như điếu đổ. Em có thích làm thử không? Chị bảo đảm, làm thử một lần, sau đó em sẽ đòi mãi cho mà xem...
Em trả lời thơ ngây:
- Bây giờ trời chưa tối mà chị. Thế mình chỉ ôm nhau, cạ nhau như thếnày dưđi nước cũngthích vậy. Làm như vừa rồi, em cũng thích.
Chị Loan nhìn em một lúc lâu, rồi hôn em một cái trên má, hỏi một câu bất ngờ, làm em không biết trả lời sao:
- Thế em có thấy Tây với Đầmhọ hôn môi nút lưỡi đằng kia không?
- Đấy em định hỏi chị mà không dám. Sao họ lại gần hai cái môi vào vởi nhau thật chặt, ghì nhau một lúc lâu mđi nhả ra?
- Thì chị vừa bảo với em là họ hôn môi, nút lưỡi đấy Cái ấy còn thích gấp mười lần ôm nhau cạ nữa. Em muốn thử không?
Em chưa kịp trả lời, chị Loan nâng mặt em, nhìn thật sát, rồi đặt môi chị lên môi em. Chị chuyền lưỡi qua, bảo em nút mạnh. Một lúc sau, chị bảo chuyền lưỡi qua cho chị. Thếlà cả hai ôm nhau hôn nồng nàn. Mặc cho sóng vỗ, mặc cho thiên hạ nhìn. Em bắt đầu mê mẩn vđi mùi thơm của tóc chị Loan, mùi da thịt. Chị Loan bảo đúng thật. Dính vào rồi em không muốn rời chị lấy lửa bước. Trên thì em hôn môi chị. Phía dưới em cà mạnh hạ bộ ưùnh vài cái mu vun cao của chị. Em mong cho trời đừng xt~ống nắng. Sức trai mới lên lên từng va chạm với xác thịt, mà lại được một bà chị ân cần bảo cho, em hăng như con gấu vồ được mồi ngon.
- Chuyện vợ chồng còn nhiều thích thú gấp vạn lần. Khi cả hai đã trần truồng, thì có cả vạn thứ để em hưởng. Chị nghĩ là chính em sẽ hằng ngày lên phòng chị đòi cho được thôi. Nhưng bây giờ để chị khám em, xem em có đủ khả năng làm chuyện vợ chồng không nhé?
- Thế đã ôm nhau, sát thếnày chị không biết được sao, còn phải xét em? Em hỏi.
- Ôm nhau là chỉ bên ngoài. Diều chị muốn xét thì nó lại nằm bên trong quần của em...
Em chợt hiểu là chị Loan muốn sờ, hay muốn nhìn thử cu em... Nên em bảo:
- Nhưng mà cu của em nó đang cứng ngắc. Làm thếnào chị khám được?
- Cứng thế mới tốt. Mới dễ khám hơn. Cho phép chị nhé ?
Nói xong, chị Loan thọc nhẹ bàn tay vào quần cộc của em, nắmhẳn chim em. Giời ơi, sao tay đàn bà như có điện giật. Chị vừa sờ vào, cả người em như lên cơn sết. Em nóng hơn lửa đốt. Mắt em hoa lên, trong khi tay chị bóp nhè nhẹ. Em muốn la lên, cho bõ nỗi sung sướng khi được bàn tay chị sờ. vào, mà không dám.
Cặp ngực no tròn, vun cao của chị bỗng thình nnh cà sát vào ngực em. Môi chị sà vào hôn thật nhẹ cổ em. Nói thật với chị, nếu lúc đó có ai hỏi em tên gì, em cũng quên tuốt.
- Bảng ơi, ưđc gì hai chị em mình đang ở trong một phòng ngủ. Giời ơi chị sẽ cho em lên mây. Em mười sáu tuổi mà sao cái của em lớn quá vậy? Giời ơi nó nóng quá, dài quá đi thôi. Hai chị em ưùnh tắm xong lên mướn phòng làm chuyện vợ chồng, em chịu không? Em có muốn khám của chị không? Muốn thì làm đi cưng ơi. Chị đang hứng tình lắm đây. Sờ ngay vào đi.
Chị Loan cho phép, mà em hoàn toàn không dám. Có lẽ do mặc cảm là hạng tôi đòi. Và cũng có lẽ tuổi em so với chị ấy thì còn quá nhỏ... Nhưng gương mặt say tình đang hồng rục rên của chị Loan làm em hứng một cách kỳ lạ. Chị lại thúc giục:
- Sờ chị đi cưng, của chị còn nóng gấp mười lẫn em. Nhanh lên Bảng ơi, chị thèm quá.
Đột nhiên, không biết em liều thếnào, đã thọc tay vào xì líp của chị mà sờ. Trời đất ngtlng quay. Mắt em không còn trông thấy gì nữa. Tay em bỗng chạm vào một rừng lông. Em túm lấy, chà chà thật nhẹ trong khi môi, răng chị Loan cắn nhè nhẹ vào bả vai em, rồi nói:
- Anh ơi, em chờ có phút này thôi. Anh bóp mạnh lên cho em được lên mây chốc lát.
Thế nào đêm nay mình cũng ở lại Đồ Sơn. Em sẽ cho anh hết, anh Bảng ơi. Em phải chờ anh đủ mười sáu tuổi mới dám táo bạo rủ anh đi chơi xa. Thoa thế nhẹ quá. Bóp mạnh đi, em không đau đâu. Đấy, cứ như thếmà khám xem emcó đáng làm vợ anh không? Úi giời ơi. Cặc của anh mà vào lồn em đêm nay thì chỉ Cổ Chết thôi, anh ơi. Đêm nay mình phải địt sao cho em mang thai nhé, mình. Xinh quá, cặc của anh có khác gì của người lớn đâu. Hai năm nữa em ra trường. Em sẽ là Bác sĩ. Em sẽ nuôi anh ăn học nhé Bảng. Bảng ơi, em muốn chúng mình địt ngay bây giờ, có được không?
Trông mặt chị Loan tội nghiệp quá. Chị thèm sinh lý đến độ cuồng điên. Mồm chị nói mà hai tay chị không ngừng lắc cái mông emđể chim em liên tục cà vào lồn chị. Chị làm khúc gân em muốn nổ tung lên, nên em gật đầu khi nghe chị đề nghị. Chị Loan sung sướng thích thú kỳ lạ, em siết em mấy cál thật mạnh, rồi dìu hai chị em đi nước hướng về hướng ghềnh đá. Nhưng ở đó nước sâu quá, không đứng được. Chị đành rủ em lên bờ, vào mướn phòng ngủ. Để ý, emthấy chị dúi vào tay viên quản lý một ít tiền hối lộ, gã mới cho em vào, vì em còn dưới tuổi vị thành niên. Cũng lần đầu tiên em được bước vào một phòng ngủ sang trọng. Hơi máy lạnh, ánh đèn xar'h nhạt, lối bày biện tân kỳ, làm cho em có cảm giác dâm dâm thế nào. Em đang choáng ngộp vì cảnh sang.trọng, vì cảm giác sắp được hưởng những giây phút thần tiên với chị Loan, thì chị này, sau khi đã khóa cửa cẩn thận, xoay lại ôm chầm lấy em hôn môi, như muốn ăn tươi nuốt sống.
- Bữa nay chị em mình sẽ làm chuyện vợ chồng cho thật lâu nhé. Lại giường nằm cho chị cởi đồ em ra. Chị sẽ phục vụ tối đa cho em chẳng bao giờ có thể quên được chị.
Nói xong, hai chị em đến giường. Chị Loan đè em bật ngửa ra, cổi áo rồi cổi quần cho em. Bây giờ em hơi dạn dĩ vì đã từng được chị ôm tưng tiu, hôn hít dưới biển. Chim lại xtrng lên khi bàn tay chị Loan sờ nhẹ đến, và nói:
- Lúc nãy dưđi biển chí chỉ được sờ, chứ không làm sao nhìn thấy rõ nhưbây giờ. Giời ơi, xinh quá là xinh. Nó trắng hồng, mũm mĩm. Và da trên đầu hãy còn bọc. Nhìn lông của em này. Lún phún trông thật dễ thương như cỏ mới mọc. Giời ơi, tôi sắp được phá trinh đứa em mới mười sáu tuổi.
Chị Loan nói luôn mồm, hai tay chị ôm tưng tiu khúc gân của em: rồi chị hôn bằng mũi. Cuối cùng, chị đưa mồm gần vào, dùng đôi môi rà nhè nhẹ lên đầu cu của em thiết tha, trìu mến. Chị làm nhẹ như tơ, mà ruột gan em muốn lộn tùng phèo. Lúc đầu em âm ư nho nhỏ, nhưng sau đó tự nhiên phát thành tiếng rên lớn hơí~, khi chị Loan ngậmhẳn chim em vào bồm bú. Rõ ràng hơi nóng từ miệng chị chuyền qua chim em. Toàn thân em nóng bừng theo, khi chị ấn đầu xuống cho chim em vào tận trong sâu cuống cổ chị. Em tê tái. Sựsung sướng này chưa từng xảy ra trong đời nghèo khó của em. Nhưng cái mồm nghệ thuật của chị Loan làm em không còn một giây nào suy nghĩ nữa. Vì chị ấy đã dùng hai môi vào cái lưỡi bú tận tình khúc gân em như đang ăn một cuốn chả. Em cố nhướng mắt nhìn cảnh chị ấy đang bú chim mình, mà không được.
Nỗi sướng vô cùng dồn dập mỗi lúc một mãnh liệt hơn. Hình như em chỉ còntrợn trắng lên mà ú ớ những câu vô nghĩa. Em càng nói nhảm nhí những câu không đâu chị Loan cốxổ hết nghệ thuật. Em quằn quại thê thiết. Em rên la, thì chị Loan càng thích thú hơn, cố làm cho em, cuối cùng, chịu không được, đã phải thò tay xuống níu chị lên. Hình như phản ứng tự nhiên khiến em làm thế, Sự sung sướng tình dục đến tràn qua, làmhơi thở em đứt quãng mấy lần, nên em muốn chị phải ngừng cho em tỉnh lại.
Chị Loan trườn lên, nằm sấp lên em. Hình như cái mu lồn trần truồng của chị đang nằm ngay lên chim em. V em nghe lông chị ấy đang sột soạt trên những lông lún phún của em. Chị nói:
Thếnào? Có thích không em bé?
- Chị làm em gần tắt thở. Em thều thào. Nếu em không vội kéo chị lên, không biết...
Chị Loan cười khúc khích:
- Đâu lúc nãy nói bậy những gì, lặp lại cho chị nghe đi nào?
- Làm sao em nhớ nổi. Chết em chị Loan ơi. Chị nói đúng, từ nay có lẽ em sẽ hay lén lút đến phòng chị, trên gác. Mê quá rồi chị ơi. Như thế là làm chuyện vợ chồng đấy hả?
Chị Loan cười mỉm mỉm, nhìn vào mắt em rồi nói giọng tinh nghịch:
- Chưa đâu: Đó mớl chỉ là màn giáo đầu sơ sơ thôi. Em đã đói bụng chưa để chị bấm chuông gọi bồi mang thức ăn lên tận phòng, chị em mình dùng?
- Mới vừa ăn lúc nãy đây thôi. Hãy còn no lắm.
- Lúc nào đói cho chị biết nhé, chứ làm việc vợ chồng cần phải có sức lắm đấy.
Bây giờ chị Loan mới cho tay ra lưag, cổi cả khuy xú cheng ra, để lộ cặp vú đẹp thần sầu. Mắt em nhìn đôi vú không chớp. Thấy thế chị Loan hỏi:
- Nhìn vú chị có đẹp không?
- Đẹp quá chị Loan ơi. Cho em sờ nhẹ một tý được không?
- Không sờ nhẹ, mà phải sờ mạnh, bú mạnh như chị bú em lúc nãy.
Nói xong chị Loan nằm bật ngửa ra, phơi lồn, phơi vú, nhất là chòm lông rậmxum xuê, đen kịt giữa háng. Em hơi trườn lên người chị, ngắm hai quả vú. Nó cứng,
nhọn. Đặc biệt hai cái nuốm nhỏ xíu còn lún sâu vào bên trong. Em cho tay nghịch, bóp thật nhẹ. Cõi lòng tự nhiên dâng một niềm yêu thương chất ngất. Em
hiểu những lời chị Loan nói với em dưởi biển, như "chị còn hai năm nữa ra trường, chị sẽ là bác sĩ, sẽ nuôi em ăn học cho đến lớn, và chị sẽ là vợ em v.v.."
chỉ là nói đùa lúc vui miệng. Chứ làm sao thành sự thật được. Thếnhưng, khi bóp nhẹ hai trái vú của chị, em bỗng du vào một cõi tình vô cùng lãng mạn. Tự nhiên em có cảm giác như chị Loan là người tình, là vợ của em rồi. Trong khi đó, chị đang nằm nhấm mắt lờ đờ Mặt hồng ửng lên nỗi sướnể như lúc còn dưới biển. Chị mơ mơ hồ hồ nói như trong mộng:
- Bóp em mạnh tý được không Bảng? Bú vào đi, như em bú cu anh lúc nãy. Nhanh đi. Em đang thèm quá mình ơi. Đó, ngậm sâu vào. Đó, nút mạnh đì. Đấy, em đang thích quá đi thôi. Tay anh đâu sờ lồn em đi. Em đã dang hai đùi ra rồi đấ~. Cầm cái hột này này.
Chị Loan cầm tay em đe vào hột le của chị, bảo em dùng hai ngón tạy se nhè nhẹ. Hai ngón tay em ướt dầm. Chị bắt đầu nói những câu thật buồn cười, mà em không dám như:
- Hà Nội ơi, người thấy em đang thèm một bài nhạc, một đoạn thơ tình, cho em đừng khắc khoải nhớ nhung nữa. Vào trong em đi, khoảng trống hoang vu đó của em mênh mông như rông Thu bàng bạc... Vào điHà Nội, đừng để em cô đơn, có thể thành người mất trí...
Đấy đại khái như thế. Chị nói liên tu bất tận, cho đến khi ngón tay em được chị cầm đưa xuống gần cửa mình. Chị Loan ngưng nói vđ vẩn, mà bảo gấp em:
- Bảng, thử cho một ngón vào trong chị ngay đi. Đấy em ơl. Thích quá. Thụt mạnh đi Bảng. Có nghe nước của chị túa ra không? Ôi, vô cùng thần tiên. Cho thêm một ngón nữa được không" Một ngón ít quá. Đấy, mạnh hơn tý nữa. Giời ơi, chồng tôi đang làm lồn tôi tê tái này.
Chị Loan hẩy cái lồn lên theo nhịp thụt của tay em. Nước đâu mà nhiều thế Bỗng, chị hình như không nhịn được nữa, lôi em nằm hẳn trên chị, và nói:
- Chúng mình làm gấp chuyện vợ chồng, anh ơi. Em chịu hết nổi rồi.
Nói xong, chị Loan lòn tay xuống cầm chim em, cho thằng nhỏ vào cửa mình của chị. Hai tay chị nhấn mông đít em xuống. Em nghe chim mình ngập sâu vào Hơi nóng của lớn chị, chất nước ươn ướt, làm em, một lần nữa, tái tê cùng cực. Không đợi chị bảo, em cúi xuống tìm môi chị hôn nồng. Em chưa biết nắc, nên chị Loan chủ động, lắc xàng cái mông đít. Em cũng la gào, chị ấy thì vang lên những câu vô nghĩa.
Cả hai làm cái phòng ngủ nhốn nháo, kinh động. Chuyện vợ chồng là như thế. Đụ được mười phút, chị Loan bảo em xuống nhìn lồn chị. Đấy là phút em mong chờ nhất. Trí em chưa tưởng tượng dược hình thù lồn chị thế nào. Bây giờ chị ra lệnh. Em tụt ngay xuống phia dưới. Chị Loan đã dang rộng hai đùi ra. Giời ơi, lồn chị, lông chị, nhất là hai bắp đùi trắng tinh... Mắt em gần như hoa lên đôm đốm. Em lại bạo hơn. Dùng hai ngón tay banh nhẹ hai mép lồn ra xem cho rõ. Thì chị Loan đưa hai chân lên không trung, dang rộng gần như bẹt hẳn cái miệng lồn.
Em tha hồ ngắm. Cũng như lần đầu thấy đôi vú chị, mắt em nhòa nhòa. Chỉ còn thấy hai mép lồn đỏ au, tẩm đầy nước. Một cái lỗ nhỏ sâu hun hút phía dưới. Một cái hột nhỏ bằng hạt đậu nằm trên cùng. Lông mọc phủ dầy, lan ra tận hai bắp vế. Đã thế hai bàn tay chị còn banh thêm cho lồn tang hoác ra, cho em tận tường nhìn không bỏ một chi tiết... Bỗng chị ra lệnh:
- Bảng thấy của chị có xinh không?
- Xinh, xinh lắm. Nhưag nước ở đâu mà ướt nhẹt hết lồn chị vậy?
- Thì tại lúc nãy Bảng nằm lên địt chị đấy tôi. Bây giờ em làm ơn dùng mồm lau khô cho chị đi. Lau cho thật khô rồi hai chúng mình làm chuyện vợ chồng nữa.
Nhanh đi.
- Làm thếnào em đâu có biết?
- Là... là bú chị như chị đã bú em lúc nãy thôi.
Em liều mạng, cho mồm vào lồn chị. Cũng bắt chước chị, dùng đôi môi rà nhè nhẹ như chị đã làm cho chim em. Mùi nước lồn bốc lên thơm ngay ngáy. Và rồi em tự động dùng lưỡi liếm quanh lồn. Quả tình chưa từng bú lồn và chưa từng được chỉ bảo, mà sao tự nhiên em biết hết. Khi em dùng đầu lưỡi nhọn ngoáy mạnh hai mép lồn, chị Loan ểnh ngược cả phần dưới lên không trung, và mồm la chí chóe như lợn bị thọc huyết. Em hiểu là ưùnh đang cho chị lên cung trăng. Nhưng chả dữ tợn bằng khi em ngậm hẳn vào hột le và nút thật êm đềm. Chị Loan, hai tay bóp mạnh hai trái vú, nước mắt ràn rụa ra, mặt nhăn như khóc. Sợ quá em ngừng lại hỏi gấp:
- Có sao không hả chị? Sao, em có làm chị đau không?
Thay vì trả lời êm đềm, chị quát to:
- Đồ khốn nạn, sao lại ngưng ngang xương thế? Người ta đang thích thú tận càng, có biết không? Làm ơn tiếp tục cho chị đi em. Giời ơi thích quá, thích quá? Thế là em lại cắm mồm vào bú tiếp. Chị Loan dùng hai đùi kẹp cứng đầu em, làm hai tai em lùng bùng chẳng nghe thấy gì nữa. Vì nước chị ra nhiều quá trong mồm em, em phảinuốt hết mấy lần. Em hơi ngước nhìn lên. Mặt chị lại đầm đìa nước mắt, và nhăn nhưđau khổ. Em mặc kệ, không thèm hỏi nữa, cứ thế em làm tới. Càng lúc càng thiện nghệ. Hai tay chị cho xuống vò đầu tóc em. Và cuối cùng chị gần như bất tỉnh khi em thọc trọn chiếc lưỡi vào bên trong lồn chị. Em nghe toàn thân chị rung mạnh, mặt chị đỏ bừng. Hai lông mày dúm lại. Bụng chị nhảy lên bừng bực...
Chị Loan nói giống như khóc:
- Bảng ơi, chị xuất này. Chị đang ra đấy em. Phải liếm cho bằng hết, đừng bỏ một giọt nào nhé cưng. Ôi còn ra nữa, ra nữa. Sướng không thể tả được bé ơi...
Sau đó hai tay chị đẩy nhẹ mặt em và kéo thốc em lên. Tưởng đâu chị mệt muốn ngt)ng. Ai dè chị cầm cặc em cho vào lồn, bắt em đụ mạnh. Bấy giờ em đã biết nắc. Em nắc hùng hục, mồ hôi em cũng vã ra, hòa với mồ hôi chị. Cả hai như đang tắm. Và chị Phúc ơi, chỉ được có mười lăm phút, lần đầu tiên toàn thân em sung sướng cách lạ thường. Em nghe cu mình bắn ra những tia gì đó. ỏ dưới, chị Loan hẩy lồn lên, hình như cũng cùng ra với em...
Mệt ghê gớm. Em chưa từng bị mệt như thế bao giờ. Chị Loan để em nằmtrên bụng chị, và nhắm mắt, như để sống tiếp tục với dư vị cái đụ đầu tiên với em, một thằng bé nhỏ thua chị gần chín tuổi.
Kể tới đó, thằng Bảng ngồi dựa ngửa ra cạnh cửa, mắt mơ màng, như băn khoăn điều gì. Hình như hắn có điều không tiện nói cho tôi nghe. Tôi hỏi thúc:
- Sao không kể tiếp chơ chị nghe mà bỗng đứt ngang vậy? Câuchuyệnthậthấp dẫn... nóitiếp đi Bảng. Hắn vẫn ngồithừra, gương mặtkhông còn vẻ hăng say như hồi nãy nữa. Tôi nhất định không bỏ lỡ. Nên nói giọng hơi đanh hơn, như dọa hắn:
- Từy em. Nhưng nếu chị không biết hết những bí mật của em với hai bà chị, chắc chắn...
Bảng bỗng nhanh mồm nói ngay:
- Không biết em có nên nói điều bất tiện này cho chị nghe hay không. Vì nó hơi quá đáng đối với thằng bé mới hưởng cái lạ trong đời chỉ có một buổi chiều. Số là sau khi ân ái xong với chị Loan, em mệt kinh khủng, thèm một giấc ngủ ngắn cho lại sức. Không ngờ em ngủ quên đi lúc nào không biết. Chợt em nghe hai chân mình tê cứng, nên choàng mắt tỉnh dậy. Trong phòng tối đen. Em chả nhìn thấy bất cử một vật gì. Chân em bị tê cửng bởi vì bắp vế của chị Loan vắt ngang. Tiếng chị ngáy nho nhỏ bên tai em. Em khe khẽ đặt chân chị xuống giường cho chân em đỡ tê, thì chị lại kéo chân em đặt lên người chị, và nói giọng ngáy ngủ:
- Ngủ thêm tý nữa đi em, rồi hai chị em mình đánh đấm một phùa nữa. Xong gọi cơm lên ăn, rồi mình ra bãi biển hứng gió, ngắm trăng...
Giọng nói của chị Loan khào khào hơi khác. Mà mùi thơm da thịt của chị cũng chẳng giống tý nào như suốt buổi tắm dưới biển, cũng nhưkhi vào phòng ngủ này. Em quay sang hôn chị một cái trên má để xác định có phải mùi thơm da thịt chị hay không. Hoàn toàn không! Em cho tay xuống sờ. Chị Loan vẫn trần truồng, vẫn đôi vú cứng, cũng chòm lông lồn dày rậm...
Em hỏi:
- Chiều giờ chị có thức dậy tắm rủa, và xức nước hoa khác không vậy?
- Có chứ. Cứ sau mỗi lần làm tình, là giá nào chị cũng phải tắm một cái mới chịu được. Mà sao, tựnhiên em hỏi một câu ngớ ngẩn vậy? Bộ người chị hôi lấm
- À không. Em hỏi bởi vì sao mùi thơm trên người chị bỗng thay đổi cách lạ thường. Kể cả mùi nước hoa, và mùi thơm tự nhiên của da thịt chị...
Nói xong em thử tìm môi chị ấy hôn đại một cái. Rõ ràng cách nút lưỡi của chị Loan bây giờ cũng khác hẳn với lúc chiều. Một lần nữa em cho tay xuống sờ trái vú, và nắn thử đầu vú. Thôi, em không nhầm nữa. Rõ ràng người nằm bên em không phải là chị Loan.
Em hơi bàng hoàng một lúc. Rồi chợt cảmthấy vui vui vì có cái gì đó đang khích động lòng em. Sau khi đã chắc chắn người con gái đang nằm với mình không phải là chị I~oan, tuyệt nhiên em không thèm hỏi vớ vẩn nữa. Ai cũng được, miễn mình được tha hồ đùa với ái tình xác thịt là được Em tự động leo lên người chị, cầm cu bỏ vào lồn, bắt đầu nắc thử. Đến đây, điều em hoài nghi lại càng rõ rệt. Tiếng chị Loan rên đằm thắm hơn, tình tứ hơn. Còn người đàn bà này có vẻ nhiệt tình, cuồng bạo. Chị nói huyên thuyên cả tiếng Việt lẫn tiếng Pháp. Tiếng Pháp thì em chịu thua. Còn tiếng Vlệt thì chị nói vớ vẩn như: "Chúa ơi, lần đầu tiên con địt một thằng bé. Chúa Nhật này con sẽ xưng tội với cha sở là con hãm hiếp trẻ con. Giời ơi, nó đảng địt nhưmột người lớn chứ đâu phải con nít. Sướng hơn lên Thiên đàng Chúa ơi?"
Đấy chỉ nghe giọng nói không.thôi, em cũng thừa sức biết đó là ai. Giọng nói mà hằng ngày em nghe không dưới ba bốn lần, nhất' là những lần sai em đi mua báo. Chị Ngọc! Biết rõ mười mươi như thế, mà em vẫn cứ vờ gọi: "Chị Loan ơi, tốl nay haichị em mình địt tới sáng nghe chị. Cố giữ, đừng để em ra sớm, mất thú nhé. Địt một lúc, em sẽ lại bú lồn cho chị thích. Chị la như vừa rồi em nghe sướng lỗ tai quá. La nữa đi, chị Loan?"
Chị Ngọc hoàn toàn tưởng đã đánh lừa được em. Vì chị không nghĩ một thằng nhà quê, nhỏ tuổi lại có thể nhận được sự khác biệt giữa chị và chị Loan. Như em nói, địt được một lúc, em tự động rút cặc ra, tụt xuống, banh lồn chị ra, xin bú. Chị Phúc có biết gì không? Chị ấy bảo em nằmngửa ra cho chị ấy đặt lồn lên mặt em. Em ngoan ngoãn vâng lời. Giời ơi, lông lồn chị ấy dày, rậm hơn của chị Loan nhiều. Chị nhận cả miệng lồn thật sát vào mồm em. Thích quá, em chỉ biết le lưỡi ra mà bú. Có lúc em ngộp không còn thở được nữa, phải đẩy cao mông chị lên mà thở. Cả cái lồn ướt nhẹt nước, đã trịn khắp mặt em từ trán, mắt, mũi, cằm. Chị lại gào thét dữ tợn:
- Bú khỏe vào đi em. Chị thích quá. Thích còn hơn lúc chị địt với mấy sĩ quan Pháp. Tụi Tây trắng coi vậy mà có đứa còn yếu hơn người Việt mình đấy Bảng ơi.
Ngày nào cũng lên phòng địt với chị, bao nhiêu tiền lương lĩnh được dưới sở Công Chánh, chị sẽ cho em hết...
Em phát cười một tràng ngắn. Chị hỏi sao cười?Em không trả lời đúng, mà phịa ra:
- Chị không tiếp tục học ngành bác sĩ hay sao, mà phải sang làm việc sở Công Chánh?
Chị Ngọc ngượng quá, nói tảng sang chuyện khác: "Biết Tây với đầm nó ôm nhau địt tưng bừng dưới nước, hồi chiều này hai chị em mình cũng cổi quần làm một trận." Em biết chị Ngọc đang ngượng, nên không nhắc chuyện hồi nãy nữa. Em tiếp tục bú lồn. Quái lạ, đến mùi lồn của hai người cũng khác nhau. Nhưng nước của chị Ngọc phải công nhận là nhiều hơn của chị Loan. Chị bảo em ngậm vào hột le, dùng môi nhần nhần cho chị thích.
Nửa chừng, em đòi chị bật đèn sáng, cho em nhìn lồn chị trong khi bú. Chị Ngọc nhất định không chịu. Nằm dưới, em đang tràn ngập một khoái cảm lạ lùng. Chỉ một buổi chiều, mà em đã hãnh diện địt luôn hai chị em cùng một nhà. Họ dàn cảnh lúc nào em hoàn toàn không biết.
- Nếu có cơ hội, chị Ngọc trong nhà cho em được hưởng luôn tấm thân ngà ngọc, em có chịu không, hả Bảng.
- Dạ... có lẽ nếu thích thì em cũng không dám. Đã cả gan làm cô em, rồi bây giờ thịt luôn cả cô thị thì còn Giời đất nào nữa. Với lại, hoàn cảnh nhưem, được vui với chị như thế này là vạn phúc rồi. Chị Ngọc... chị ấy... sang trọng, kiêu kỳ... Có cho, em cũng không dám...
- Khôngphải chị ấy cho, mà bắt buộc emphải thỏa mãn sinh lý, em có bằng lòng không?
Em không trả lời, lật chị Ngọc nằm ngửa ra, cho cặc vào lồn, em địt hết mình, địt dữ dội. Mặcchị ấv la trời, than đất, em phải làmcho chị phải tựthú chính là Ngọc, em mới chịu. Quả đúng sau mười lăm phút, chị Ngọc đã tự thú nhận mìnỉl là Ngọc, chị của Loan. Chị với tay lên đầu giường bật ngọn đèn ngủ. Trời ơi, dưới ẳnh đàn mờ mờ, chị Ngọc đẹp như thiên thần, nằm ngửa, nhìn em nhoẻn cười như đóa hoa. Em hỏi:
- Chị vào đây thay thế chị Loan từ lúc nào?
Từ lúc Bảng nằm ngáy vi vu sau khi địt xong với Loan. Có lẽ nãy giờ emhoàn toàn không biết là đang địt với chị nhỉ?
- Thếià chính chị nhầm chứ không phải em. Em biết ngay từ đầu khi hôn môi chị. Có ngu như Mán trên rùng cũng phải phân biệt, nhất là mùi da thịt của hai người hoàntoàn khác nhau. Hồi nãy, khi thích quá, chị có nól một câu làm em thắc mấc: "Em địt chị còn sướng hơn mấy anh Tây trắng?' Thế chị có dịp làm tình với Tây rồi sao?
- Có Chuyện này chị giữ rất kín. Mấy em trong nhà, nhất là ông bà cụ, chị chưa
từng thổ lộ với ai. Hôm nay, chợl chị phun ra trong khi thích quá với em. Giữ kín giùm cho chị nhé. Chị thích được gần em từ lâu rồi. Loan cũng thế, nên mới phải dàn cảnh này mới mong có cơ hội. Từ nay, mỗi tuần vài lần, em lên phòng chị với Loan... Chúng mình tha hồ...
Bảng kể tới đó, cả người tôi như lên cơn sốt. Hai chúng tôi nhìn nhau. Bảng thì như hãnh diện đã làm thịt được hai chị tôi. Còn tôi, bị câu chuyện Bảng kể làm tâm thần mê man, lung lạc. Tôi thèm sinh lý tột độ Tôi muốn vật ngay Bảng ra, lột quần hắn, mà bú như hai chị đã bú ở Đồ Sơn. Bất chợt tôi bò lại, đưa tay sờ vào cái chõm nhọn ở quần đùi Bảng. Nó không nói gì, tôi tiến thêm bước nữa, là cầm hẳn vào, bóp bóp. Mỗi lần tôi bóp, thì cặc Bảng giật lên như con cá bị ngộp. Tay kia tôi cho ra phía sau, mở nhẹ khuy áo xú cheng... Nhìn bộ ngực căng đầy sinh lực của tôi, mắt Bảng ngây dại, đỏ bừng, cọng với nỗi thèm cực độ Vú gái mười tám tuổi tất nhiên phải hấp đẫn gấp vạn lần vú của mấy chị hăm mốt, hăm hai chứ? Tôi cầm một tay của Bảng đặt ngay vào một vú của tôi, và ra lệnh cách tự nhiên:
- Của Bảng đấy. Bóp thử xem có khác hơn của các chị không?
Bảng không dám. Tay hắn để cách ơ thờ, mà hơi thở thì dồn dập. Tôi tấn công thêm, đưa tay vào bên trong quần Bảng, nắm trọn khúc gân nóng hổi, cương cứng, đưa ra ngoài. Chẳng ngại ngùng gì, tôi cúi hẳn xuống ngoạm vào con cặc chật cứng hai khóe mồm, bú ngất ngư như ăn đòn chả quếthơm lừng. Một lần nữa, Bảng vật ngửa ra, dựa lưng vào cánh cửa.
Hai vú trần của tôi cà nhẹ lên cặp đùi của Bảng. Mồm tôi say sưa với cặc Bảng bao nhiêu, thì cậu bé càng cắn mạnh răng lên môi, âmưtiếng thậtnhỏ, không dám la lớn. Hai tay tôi bưng trân quý cặc Bảng như bảo vật. Tôi nhắm mắt, dùng lưỡi mút mạnh. Cậu bé phải thỉnh thoảng hít hà một tiếng. Và than chịu không nổi. Tôi liền cho tay xuốngtụt hẳn cái quần xì líp. Mặt của Bảng ngây như say rủợu. Hắn không ngờ nổi tôi táo bạo hơn cả hai bà chị. Tôi kéo Bảng nằm trên thảm hoa để tậntình thưởng thức khúc dồi trắng tinh của Bảng.
--------------------------------------------------------------------------------